Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 5045

Nhìn thấy tham vọng chiến thắng của Lâm Thuý Vân, Tô Lam bắt đầu thầm thương tiếc cho Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, lần này anh chỉ có thể tự cầu may mắn cho mình mà thôi.

Ở phía bên kia, trong phòng Vip của nhà hàng Pháp, người phục vụ đang gọi đồ ăn thì đột nhiên có người ở quầy lễ tân vội vàng bước vào. Bước chân vội vã của cô ấy đã làm gián đoạn bầu không khí hài hòa trong phòng.

Cô gái nhỏ ngồi đối diện Lục Mặc Thâm đang chống căm nhìn chằm chăm vào Lục Mặc Thâm một cách ngây ngốc. Đột nhiên có người xông vào, cô ta quay đầu lại, rất không vui và nói băng tiếng phổ thông xen lẫn tiếng Anh: “Xin lỗi, phục vụ trong nước đều xông vào phòng của khách mà không gõ cửa sao?”

Sau khi người phục vụ ở quầy lễ tân nghe thấy vậy thì sắc mặt cô ấy đột nhiên lúc trăng lúc xanh. Cô ấy vội vàng bước tới xin lôi: “Rất xin lỗi vì đã làm gián đoạn bữa ăn của hai người, nhưng bây giờ tôi có một việc rất quan trọng.”

Trước khi cô ấy nói xong thì cô gái ngồi đối diện với Lục Mặc Thâm đứng dậy. Cô ta xoay người đi đến bên cạnh bàn ăn, hai tay khoanh trước ngực và liếc mắt nhìn người phục vụ nói: “Nếu cô muốn xin số điện thoại hay Twitter thì xin lỗi cô tìm nhầm người rồi.”

Nói xong, cô ta quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào Lục Mặc Thâm với đôi mắt đầy vẻ chiếm hữu.

Tuy nhiên, đáng tiếc là từ đầu đến cuối Lục Mặc Thâm chỉ lặng lẽ nhìn thực đơn trước mặt.

“Không, có lẽ cô đã hiểu nhầm gì rồi.

Nghe thấy người phục vụ đến đây không phải vì xin số điện thoại thì cô ta cũng an tâm hơn. Cô ta quay lại ngồi đối diện Lục Mặc Thâm và tiếp tục chống căm nhìn chằm chằm vào anh ta một cách chăm chú.

Lục Mặc Thâm cũng thản nhiên nói: “Vậy cô nói cho tôi biết rốt cuộc có chuyện gì quan trọng?”

Người phục vụ ở quầy lễ tân thở dài: “Xin hỏi hai vị, chiếc Maserati màu đen đang đậu ở bãi đậu xe VIP là xe của anh sao?”

Cô gái trẻ nhìn chăm chằm vào Lục Mặc Thâm từ đầu đến cuối, cô ta thậm chí còn không nghe thấy những gì mà người phục vụ kia đang nói.

Nhưng Lục Mặc Thâm đã ngẩng đầu lên sau khi nghe thấy từ Maserati màu đen.

Từ lúc người phục vụ bước vào, Lục Mặc Thâm luôn cúi đầu nên cô ấy không nhìn thấy khuôn mặt của anh ta.

Lúc này khi anh ta ngẩng đầu lên nhìn về phía mình thì trong lòng cô ấy đột nhiên cảm thấy rộn ràng. Không hiểu vì sao cô ấy đột nhiên có chút căng thẳng, thậm chí ngay cả đầu lưỡi cũng bắt đầu cứng lại. Thảo nào cô gái vừa rồi rất lo lắng khi thấy cô ấy bước vào. Bởi vì người đàn ông trước mặt thực sự quá đẹp. Không đúng, không nên chỉ dùng một từ đẹp để miêu tả anh ta.

Anh ta không chỉ có ngoại hình đẹp mà cả dáng người và khí chất đều rất bắt mắt. Ngay cả khi ngồi một chỗ thì khí chất của anh ta vẫn không có cách nào giấu đi được.

Nhìn thấy khuôn mặt căng thẳng của cô gái trẻ ở quầy lễ tân đỏ lên, cô gái trẻ kia cau mày tỏ vẻ không hài lòng: “Nói mau lên, có việc gì.”

“À, vâng, vâng.” Người phục vụ ở quầy lễ tân càng đỏ mặt hơn, sau đó cô ấy nhanh chóng giải thích: “Vâng… Là như thế này. Vừa rồi chúng tôi nhận được cuộc gọi từ bộ phận an ninh, họ nói răng mười phút trước có hai người phụ nữ đã cào xước mặt trước của chiếc Maserati màu đen, vì vậy…”

Người phục vụ quầy lễ tân chưa kịp nói hết câu thì Lục Mặc Thâm đã lập tức đứng dậy bước ra ngoài.

“Ôi, giáo sư Lục, chờ tôi, chờ tôi với.

Vị trí của nhà hàng này thật sự rất khó đặt, nếu không chúng ta cứ ăn cơm trước đã.”

Nhưng Lục Mặc Thâm dường như không để ý đến kế hoạch của cô ta. Cô gái kia không ngừng than thở, nhưng khi thấy Lục Mặc Thâm càng lúc càng đi nhanh hơn thì cô ta chỉ biết bất lực cầm lấy ba lô vội vàng đuổi theo.

“Tôi thực sự không ngờ rằng luật pháp và trật tự trong nước lại tồi tệ như thế này? Hai người đó thật hỗn láo, bọn họ không nhìn thấy một chiếc xe sang trọng như Maserati sao?” Cô gái đi theo Lục Mặc Thâm suốt quãng đường, khó chịu nói: “Có lẽ bọn họ ganh tị với những người giàu có, anh tức giận cũng là phải thôi, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ rất tức giận. Giáo sư Lục, chờ tôi với, anh đi chậm một chút, tôi không theo kịp.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK