Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Chương 4857

Dù sao Diệp Hân Nguy là con gái ruột của bọn họ, cho dù cô ta có phạm lỗi sai lớn tới mức nào thì làm cha mẹ cũng không thể thật sự bỏ mặc con mình.

Ngay lúc hai người Vu Thắng Nam và Thẩm Thiên Nhật bận rộn tới sứt đầu mẻ trán thì trên diễn đàn lại có một tấm hình được đưa lên hạng nhất bảng xếp hạng tìm kiếm.

Đó là tấm ảnh của một người phụ nữ.

Cô ta bị giam trong một kho hàng tối tăm.

Hai tay bị trói, đầu tóc rối bời, trên người còn có rất nhiều vết máu ứ đọng.

Nhất là mặt của cô ta, đầy rẫy các vết sẹo.

Rõ ràng là có người dùng dao rạch mặt cô ta.

Người tinh mắt còn phát hiện cô gái trong tấm hình này vô cùng giống với tấm ảnh của Diệp Hân Nguy trước khi phâu thuật thẫm mỹ.

Hơn nữa bối cảnh cũng giống nhau như đúc.

Nói cách khác, lần này có thêm một tấm ảnh chụp chính diện cô ta.

Mặc dù nói là cô ta ở trong môt kho hàng đen tối nhưng nếu như là người quen, chỉ cần nhìn sơ qua cũng có thể phân biệt được ba bốn mươi phần trăm.

“Vừa rồi cô ta đẩy chị một chút, chị không sao chứ?”

Tô Lam đỡ Mộ Mẫn Loan dậy rồi chuẩn bị đi ra ngoài vườn đi dạo một chút.

Mộ Mãn Loan lắc đầu rồi nói: “Chị không sao, vừa rồi cô ta đẩy cũng không nặng.”

“Chỉ là chị không ngờ rằng tuồng kịch vui mà anh trai em bảo chị xem lại là cái này.”

“Cái gì? Ý chị là mọi chuyện đều do anh trai em làm ư?”

Tô Lam vô cùng kinh ngạc.

“Đó là suy đoán của chị, nhưng tạm thời anh trai em còn chưa nghe điện thoại của chị.”

“Là anh em làm là tốt nhất! Phải để cho cái cô Diệp Hân Nguy được dạy dỗ một trận từ lâu rồi!”

“Nhưng chị không thể có gắng nặng trong lòng đó, chuyện này vốn là do cô †a gây nên.”

“Yên tâm đi, chị không sao đâu.”

“Từ khi lần trước chị từ bỏ việc lập án điều tra thì gánh nặng trong lòng chị đều đã bị gỡ bỏ cả rồi.”

“Như thế là tốt nhất.”

Hai người vừa nói vừa đi dạo trong vườn.

Nhưng hai người cũng không phát hiện ra được rằng cách đó không xa có một người đang nhìn mình với ánh mắt âmu.

Mà cô ta cũng đã nghe được toàn bộ nội dung đoạn đối thoại giữa hai người.

“Mẹ nó, tao biết ngay mài”

Người trốn sau cây chính là Diệp Hân Nguy, vốn cô ta vấn cho rằng chuyện này là do người thân bí kia động tay động chân.

Nhưng không ngờ rằng lại là Tô Duy Nam làm.

Diệp Hân Nguy nhìn chằm chằm Mộ Mãn Loan với vẻ ác độc.

Rồi đột nhiên cô ta đi nhanh về phía phòng chứa thuốc.

Sau khi Tô Lam và Mộ Mẫn Loan dạo một vòng thì chuẩn bị quay lại phòng bệnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK