Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2166


“Trưởng khoa Đàm!” Tô Lam cố nén cơn buồn nôn.



Cô từ nước ngoài trở về đã hơn hai tháng bèn bị cái người gọi là chủ nhiệm này quấy rối ròng rã một tháng.


Vì nguồn sống của hai đứa bé cô không thể không nhãn nhịn.


Thế nhưng cô càng nhẫn nhịn lại càng làm cho trưởng khoa Đàm béo ục ịch này càng được voi đòi tiên!


“Tô Lam, em biết không? Mỗi lân em nũng nịu gọi tôi là trưởng khoa Đàm, lòng tôi đều trở nên yếu mềm. Tôi không ngại nói thẳng với em là tôi đã nhìn trúng em. Chỉ cần em theo tôi thì chuyện đánh giá chức danh lần này trừ em ra thì không thể là ai khác.




Đánh giá chức danh lần này tiền lương tiền thưởng có thể tăng năm mươi phần trăm, chưa nói đến các hội nghị học thuật trong tương lai…”


Trưởng khoa Đàm thấy Tô Lam không nói chuyện thì cho rằng cô động lòng Bàn tay quấy rối đụng vào bả vai cô nhẹ nhàng xoa nắn: “Tô Lam, có một câu là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Giám đốc Phó là chú của tôi, ở bệnh viện trung tâm cho tới bây giờ tôi nói một thì không ai nói hai”


“Trưởng khoa Đàm xin hãy tự trọng, nếu như ông còn như vậy thì tôi sẽ gọi người tới.”


Tô Lam giấy dụa cơ thể muốn tránh thoát.


Thế nhưng trưởng khoa Đàm lại càng giữ chặt cô hơn, cơ thể càng ép tới: “Tô Lam, tôi đã chào hỏi ở bên ngoài rồi, trong vòng một tiếng sẽ không có người đến đây đâu. Nếu như em không muốn nói chuyện với tôi cũng không sao, chỉ cần em phục vụ tôi một lần tôi cảm thấy thoải mái thì sẽ đồng ý với em mọi chuyện!”


Mặc dù trưởng khoa Đàm nói như vậy nhưng tay đã âm thầm cho vào túi quần.


Loại thượng hạng giống như Tô Lam ăn một lần làm sao đủ chứ?


Ông ta đặc biệt mang theo một cái máy camera thu nhỏ.


Đến lúc đó chỉ cần lén quay trộm video, có thứ này Tô Lam còn không ngoan ngoãn nghe lời ông ta sao?


Nghĩ tới đây trưởng khoa Đàm không nhịn được muốn vỗ tay vì sự lanh trí của mình!


Tô Lam muốn giãy dụa, trưởng khoa Đàm lại giống như là tình thế bắt buộc dùng sức giữ bờ vai của cô giả vờ như muốn hôn cô.


Cho dù cố gắng hết sức thì cô cũng không phải là đối thủ của trưởng khoa Đàm.


Cô khẽ đảo con ngươi bắt tay của ông ta, nũng nịu nói: “Trưởng khoa Đàm ông nói đúng, một mình tôi phấn đấu thật sự là rất vất vả huống chỉ tôi còn phải chăm sóc cho hai đứa bé. Nếu như trưởng khoa nguyện ý cho tôi cơ hội này thì tôi quả thực là cầu còn không được, làm sao có thể từ chối chứ!”


Trưởng khoa Đàm nghe thấy những lời này thì đôi mắt ngay lập tức sáng lên: “Thật sao? Em đồng ý?”


Tô Lam thẹn thùng cười: “Chỉ là nơi này là phòng làm ở đây thật sự không thích hợp, ngộ nhỡ bị người ta thấy được thì sẽ ảnh hưởng không tốt. Hay là chúng ta tới khách sạn đi?”


Trưởng khoa Đàm đỏ bừng hai mắt, một tay đè Tô Lam xuống: “Không được, làm ngay ở chỗ này đi. Tôi thích làm ở trong phòng làm việc, như vậy rất kích thích!”


Tô Lam thấy kế hoãn binh không thành bèn co chân bỏ chạy.


Thế nhưng chạy chưa được hai bước đã bị trưởng khoa Đàm bắt được: “Con đi, tao biết vừa rồi mày lừa tao mà! Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt có phải không? Mày mới hai mươi ba tuổi mà con đã bốn tuổi, mười tám tuổi đã phóng đãng với người đàn ông khác, vậy không phải chỉ là thứ hàng rách nát thôi sao? Còn giả vờ làm cô gái cương trực ở trước mặt tao gì chứ?


Tao nói cho mày biết, bố mày đã lăn lộn ở đây nhiều năm, cũng đã từng ngủ với bác sĩ, y tá nữ chưa tới một trăm thì cũng có tám mươi. Ai không đồng ý thì sẽ bị bố mày đuổi ra ngoài! Mày tốt nhất nên thành thật một chút nếu không tao sẽ không buông tha cho mày!”


“Đồ khốn nạn, buông tay ra!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK