Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4666

Trong mắt Asius như có một ngọn lửa màu lam đang bốc cháy. Trước kia không có Tô Duy Nam, anh ta có thể kiên nhãn đứng chờ. Nhưng tối nay thấy hai người ôm hôn nhau, anh ta phát hiện mọi chuyện càng ngày càng mất khống chế.

Mộ Mẫn Loan rất khó xử. Cô với Tô Duy Nam thậm chí đã có con rồi, nhưng lại không thể nói chuyện này. Nếu Asius hiểu lầm thì sẽ chỉ mang lại đau khổ cho cả hai bên. Nghĩ tới đây, Mộ Mẫn Loan lập tức trâm mặt: “Cái tốt của anh chỉ có thể để lại cho người khác thấy.

Còn tình cảm của tôi, tôi sẽ tự lo liệu, không cần anh bận tâm.”

Asius bước lên kéo cánh tay cô: “Mãn Loan, tại sao cô không cho tôi một cơ hội? Tôi biết cô không ghét tôi.”

Nhìn gương mặt luôn kiêu ngạo của Asius hiện lên lo lắng và van xin, Mộ Mãn Loan đột nhiên cảm thấy rất phức †ạp. Cô luôn coi anh ta là bạn bè, chưa từng có suy nghĩ vượt rào.

“Asius, trừ những kẻ thật sự quá đáng, tôi rất ít ghét một ai đó. Nhưng người mà tôi không chán ghét không có nghĩa là tôi phải yêu đương với người đó. Anh hiểu chưa?”

“Mẫn Loanl”

Asius đột nhiên siết chặt nắm tay.

Anh ta kéo Mộ Mẫn Loan, ôm lấy eo cô.

“Cô không thử thì sao biết cô có thích hay không?” Dứt lời, anh ta cúi đầu muốn hôn lên đôi môi ngày nhớ đêm thương. Mộ Mẫn Loan rất cảnh giác.

Con ngươi của cô co rụt lại, Asius định cưỡng hôn mình ư? Cô khom người trốn tránh, sau đó chân cũng đạp ra một phát.

“Hựt”

May mà Asius phản ứng đủ nhanh.

Anh ta cong chân lên chặn lại cú đá của Mộ Mẫn Loan.

“Asius, nếu tỏ tình bị từ chối mà cưỡng hôn người ta là thái độ lịch thiệp của anh thì anh khiến tôi thất vọng quá.”

Mộ Mãn Loan đỏ bừng mặt, trong mắt tràn đầy thất vọng. Cô đẩy Asius ra, chạy ra ngoài.

“Shit”

Mặc dù Mộ Mãn Loan đã cố ý nhẹ chân, nhưng vì đang phẫn nộ nên vẫn có lực sát thương rất lớn. Asius không cần xem cũng đoán được cẳng chân của mình chắc chắn đã bầm tím.

“Chết tiệt!”

Lúc này Asius như con dã thú bị nhốt trong lồ ng, bất đắc dĩ đấm lên tường, đồng thời cũng rất buồn bực vì sự thất thố của mình. Nhưng điều càng khiến anh ta không thể chấp nhận là đăng sau quán bar sạch, rõ ràng anh ta thấy Tô Duy Nam hôn Mộ Mẫn Loan, phản ứng của cô ấy khi đó không giống lúc này.

Sau một lát im lặng, Asius đột nhiên thả lỏng bàn tay. Bởi vì anh ta nhớ tới †rong một bữa tiệc tối ở nước Mỹ, Mộ Mãn Loan quá chén nên từng kể với mình, cuộc đời cô ghét nhất là bị kẻ khác cưỡng ép. Chính vì cô bị người ở Thiên Hoàng cưỡng ép nên mới bất đắc dĩ đi xa xứ.

Chết tiệt! Hình như mình đã chạm phải mìn của cô ấy rồi! Asius hối hận đá chân: “Shit!”

Bên kia, Mộ Mãn Loan nổi giận đùng đùng chạy ra ngoài. Vừa rời khỏi cửa quán bar, cô liền nghe thấy tiếng phanh xe chói tai. Cô ngẩng đầu, phát hiện là một chiếc Bugatti màu xanh lam đỗ †rước mặt mình. Cô chưa kịp nói gì thì thấy Tô Duy Nam khom người xuống xe: “Lên xe.”

Mộ Mẫn Loan quay đầu nhìn đằng sau, thấy Asius không đuổi theo, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Đã khuya rồi, liên hoan cuối tuần cũng tới hồi kết, lần lượt có người của đoàn làm phim đi ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK