Chương 275
Người giúp việc tiến tới, bê khay trên tay, trên khay là vài miếng thịt lớn.
Quan Triều Viễn lấy một miếng ném cho King, nó liền ngoạm lấy cắn nuốt.
Tô Lam nhìn mà trợn mắt há mồm.
Đây nào phải sư tử chứ?
Đây căn bản là một con chó khổng lồ đã được thuần dưỡng!
Mặc dù cơ thể của nó còn to hơn rất nhiều so với giống chó khổng lồ lớn nhất!
Tô Lam thầm nuốt ngụm nước bọt.
Quan Triều Viễn lại lấy một miếng thịt lớn: “Đến lượt cô”
Tô Lam lắc đầu.
Quan Triều Viễn liền nhét miếng thịt vào trong tay Tô Lam.
Chẳng mấy chốc, King đã ăn hết miếng thịt Quan Triều Viễn vừa ném cho nó, lúc này đang giương mắt nhìn chằm chằm miếng thịt trong tay Tô Lam.
Tô Lam cực kì sợ hãi!
€ô còn không ném đi, con sư tử này sẽ không nhào tới cướp chứ?
Cô liền mình nhắm mắt lại, dùng sức ném về phía con sư tử.
King chớp mắt liền ngoạm được.
Lòng Tô Lam cũng yên tâm hơn.
Vẫn may, vẫn may.
Ngay khi Tô Lam cảm thấy sợ bóng sợ gió, bỗng cảm thấy có gì đó lướt nhẹ phía sau lưng cô.
Cô chỉ cảm thấy gió lạnh từng cơn phía sau, cô dè dặt xoay người lại.
Sọc vằn!
“Grào..”
Một con hổi Lại xoay người!
Toàn thân trắng như tuyết, một đôi mắt màu lục!
Vậy là lại là một con sói trắng!
“A” Tiếp đó là từng tiếng gầm.
Tô Lam cũng thấy ngày càng nhiều động vật, không, không thể gọi là động vật, nên gọi là thú dữ.
Một con hổ Bengal, một con sói trắng, một con báo…
Đám thú dữ này ràng ngửi thấy mùi người sống, vì thế, mới đến thăm dò thực hư.
Quả thật Tô Lam khóc không ra nước mắt, lại cả chân cả tay bám lên người Quan Triều Viễn như trước.
“Tôi muốn về nhà!” Tô Lam hét to.
Đây là lần đầu tiên trong đời cô tiếp xúc gần như này với thú dữ!
“Gọi chồng!”
Quan Triều Viễn dọa cô rất vui.
“Chồng, chồng, chồng, anh là chồng tôi đó!”
“Nói cô yêu tôi!”
“Tôi yêu anh, tôi yêu anh, tôi yêu anh, tôi yêu anh, tôi yêu anh, về đến nhà, anh bảo tôi nói tôi yêu anh một trăm lần cũng được!”
Hiện giờ anh nói thế nào thì là thế đó, giữ mạng sống quan trọng hơn!
Danh Sách Chương: