Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4794

Phòng tuyến tâm lý cuối cùng của Diệp Hân Nguy đã sụp đổ một cách triệt để, cô ta đưa tay lên bịt tai mình lại rồi hét.

Khán giả đang ngồi dưới sân khấu vô cùng bất ngờ.

“Đến cùng là chuyện gì xảy ra vậy, không phải mới lúc nấy còn đang biểu diễn rất tốt đó sao?”

“Buổi biểu diễn ngày hôm nay sắp kết thúc rồi, sao cô ta lại bỗng dưng phát điên chứ?”

“Hay là do áp lực của nữ chính quá lớn, sợ sân khấu sợ tới điên rồi?”

“Tố chất tâm lý kém như thế mà còn đòi làm nữ chính à? Mau cút xuống đi.”

“Đúng thế, phá cả một vở kịch nói tốt đẹp.”

“Cút xuống đi, cút xuống đi!”

Trong lúc nhất thời, những khán giả đứng dưới cũng bắt đầu ồn ào cả lên.

Ai ai cũng gào thét đòi Diệp Hân Nguy cút xuống sân khấu.

Vu Thăng Nam thấy cảnh này thì vô cùng đau lòng.

Bà ta đứng phát dậy rồi quát lên nói mọi người im lặng.

Sau đó Vu Thắng Nam quay người chạy về phía sân khấu.

Bà ta chạy tới bên cạnh Diệp Hân Nguy rồi ôm lấy cô ta: ‘Hân Ngữ, con sao thế? Con bình tĩnh một chút, có phải là có chỗ nào không thoải mái không?”

Diệp Hân Nguy ngẩng đầu lên nhìn nhưng trước mặt cô ta cũng không phải là Vu Thắng Nam mà là một gương mặt quỷ đầy máu.

Cái miệng đỏ chói kia đang đóng vào mở ra, không biết là đang nói gì, như là muốn nuốt chửng cô ta vào.

“Cút đi!”

Diệp Hân Nguy hét lên một tiếng rồi trực tiếp đưa tay hất Vu Thắng Nam ral Cô ta đứng phát dậy rồi nhìn chằm chăm về phía Mộ Mẫn Loan với ánh mắt vô cùng ác độc.

Không sao, chính là cô taI Chính là con chó đê tiện này!

Cô ta muốn hại mình, là do cô ta dẫn nhiều yêu ma quỷ quái như thế tới đây!

“Mộ Mân Loan, mày ghen ghét tao, mày ghen tị với mọi thứ tao có, mày muốn hại chết tao!”

“Tao giết mày, tao giết mày!”

Diệp Hân Nguy hét lên một tiếng rồi bắt đầu nhào về phía dưới sân khấu.

Sân khấu cách mặt đất khoảng một mét, nhưng cô ta thậm chí còn chẳng thèm quan tâm tới điều đó mà trực tiếp nhào xuống.

Đến nỗi ngã một cú đau cũng không nhận ra được.

Đợi tới khi Diệp Hân Nguy bò dậy thêm lần nữa thì đầu gối đã rách da, ngay cả trán cũng bị rách một mảng da rồi chảy máu không ngừng.

Nhưng dường như Diệp Hân Nguy chẳng hề nhận ra được, cô ta vẫn lao về phía Mộ Mẫn Loan.

“Giết mày, tao muốn gi ết chết mày!”

Đợi tới lúc Mộ Mẫn Loan phản ứng lại rồi muốn chạy thì đã không còn kịp nữa rồi.

Diệp Hân Nguy rất nhanh, cô ta trực tiếp nhào tới rồi cưỡi lên người Mộ Mãn Loan, sau đó đưa tay bóp chặt lấy cổ của cô ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK