Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4323

“Mày có dám nói không không?”

Sau khi Tô Lam nghe xong, lại bày ra bộ mặt trợn mắt há hốc mồm: “Tổng giám đốc Tô, cô dựa vào đâu mà nói như vậy?”

“Bọn họ chạy tới đây gây chuyện nhưng cũng không làm loạn gì, chỉ quay video trước mặt mọi người.”

“Hơn nữa những gì xuất hiện trong video đều là sự thật, sao đến miệng cô lại trở thành hãm hại vậy?”

“Mày…

Tô Bích Xuân bị phản đòn á khẩu không trả lời được.

Nhưng Tô Lam càng đánh lại càng hăng.

Cô vừa mới nói xong những lời này, trong nháy mắt hốc mắt đã ửng đỏ.

Như thể nhận hết thiệt thòi, người xem chỉ cần liếc mắt một cái đã cảm thấy vô cùng đau lòng rồi: “Dù sao trước đây chúng ta cũng đã từng là chị em, nhưng cô không nể tình chị em giữa chúng ta tôi còn chưa tính gì.”

“Thậm chí còn liên tục hãm hại tôi, ăn cắp bản quyền thành quả lao động của tôi!”

“Tôi niệm tình xưa, nghĩ việc làm ăn bình thường của cô cũng chẳng dễ dàng gì, lúc này tôi còn đang nhường cô đấy.”

“Dù sao thì tôi còn cơ hội khác để cố gắng, còn cô thì sao?”

Tô Lam nói tới đây, vẻ mặt vô cùng đau đớn: “Lúc tôi bị hại không bao giờ tính toán với cô, sao cô còn muốn hắt nước bẩn lên đầu tôi?”

“Cô tự nghiền ngẫm lại đi, nếu trước đây cô không đuổi cha mẹ ruột của mình ra khỏi nhà, họ sẽ không phải lang thang trên đường phố.”

“Hôm nay sao bọn họ lại chạy đến đây làm loạn?”

“Sao cô lại thảm đến mức này, cô biết mà phải không?”

Lời này của Tô Lam vô cùng thấm thía, khiến cho mọi người trong phòng nghe xong không khỏi đỏ mặt thẹn thùng.

Dù sao hai chị em bọn họ cũng cùng cha.

Mặc dù trước đó đúng là có mâu thuần với nhau, nhưng Tô Lam là người khoan dung độ lượng, lựa chọn nghĩa tình thay vì oán giận.

Về chuyện Tô Bích Xuân ăn cắp bản quyền của mình, cô không chỉ không gọi cảnh sát, ngược lại còn định để yên chuyện vì nể tình chị em trước kia.

Khoan dung như vậy, e răng đến đàn ông cũng không thể làm được.

Nhưng hãy nhìn lại Tô Bích Xuân để xem cô ta đã làm như thế nào.

Chuyện trước đây cô ta sống dựa vào đàn ông chưa nhắc đến thì thôi.

Bây giờ Tô Lam cho cô ta một cơ hội yên phận sống.

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Cô ta không những không biết ơn, ngược lại còn đem toàn bộ sai lầm đổ lên đầu người khác.

Thậm chí còn đuổi cả cha mẹ ruột của mình ra khỏi nhà.

Chỉ cần nhìn vào hàng loạt hành vi của cô ta, cũng biết cô ta tệ đến nhường nào.

Nếu không phải do cô ta quá đáng, sao cha mẹ cô ta có thể tới làm loạn vào dịp trọng đại như vậy được?

Nghĩ đến thôi cũng thấy vô cùng đau lòng, không còn cách nào khác nữa!

Trong chốc lát, mọi người đều đổ dồn ánh mắt khinh miệt về phía Tô Bích Xuân.

Ngược lại người đúng lại là Tô Lam, cô lại được cảm thông và đồng tình.

Trò cười này từ đầu đến cuối đều không không có sự xuất hiện của Quan Triều Viễn.

Anh đứng một bên im lặng, nhìn Tô Lam tự biên tự diễn.

Chỉ có hai người Lục Mặc Thâm và Lâm Thúy Vân lên sàn nhảy đầu tiên mới thấy Quan Triều Viễn.

Khi ba người bọn họ sóng vai đứng cạnh nhau, lúc sau xem Tô Lam tự biên tự diễn xong, Lâm Thúy Vân không khỏi thán phục thốt lên từ tận đáy lòng: “Kỹ năng diễn xuất của Tô Lam tốt vậy, làm bác sĩ đúng là uổng phí nhân tài!

Cậu ấy nên trở thành diễn viên mới đúng!”

Lục Mặc Thâm hờ hững liếc nhìn Lâm Thúy Vân, lặng lẽ dựng con dao bên cạnh lên: “Em cũng không kém!”

Lâm Thúy Vân vừa nghe thấy giọng điệu kỳ cục của anh ta, biết rằng anh ta đang nghĩ về điều gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK