Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4287

Nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé đeo cặp sách trong màn hình kia, Thomas không kìm được mà kêu lên.

Mặc dù nói bình thường Bảo Anh được Tô Duy Nam cưng chiều thành thói ngang bướng nhưng hai năm này Thomas vấn luôn dân theo cô bé ở bên người, nhiều ít cũng có chút tình cảm.

Anh ta vừa nói xong, Tô Duy Nam lập tức phân phó nói: “Lập tức phái mấy người ra ngoài tìm, nhất định phải tìm được người!”

“Vâng, đại ca.”

Thomas quay người rồi lấy điện thoại ra, lập tức gọi người.

Trong phòng khách gần như khôi phục lại sự bình tĩnh ban đầu.

Nguyên nhân mà Quan Tử Việt bị thương, sự thật trong nháy mắt cũng rõ ràng.

Hai người Tô Lam và Mộ Mân Loan dù thế nào cũng không ngờ rằng Bảo Anh cũng chỉ một đứa trẻ bốn tuổi thế mà lại chuyện ác liệt như vậy chứ?

“Thật ra tôi cũng luôn không rõ lắm, vì sao Bảo Anh đột nhiên lại muốn đánh úp Nhất Vi.”

Mộ Mãn Loan giang tay ôm Mộ Nhất Vi vào lòng, trên mặt hiện rõ vẻ khẩn trương.

Bởi vì ngay nửa giờ trước, cô ta còn cảm thấy cô bé Bảo Anh này rất đơn thuần, thiện lương, hoạt bát đáng yêu.

Chỉ là một cô bé đơn thuần lại dễ thương như thế, sao lại lấy tảng đá đập vào gáy của con gái mình?

Chuyện này quá đáng sợi Vừa nghĩ đến việc cô ở trên xe nói những lời kia với Tô Duy Nam thì Mộ Mãn Loan đã cảm thấy rùng mình.

Cô ta nhất định là điên rồi nên mới có thể nghĩ đến chuyện để Bảo Anh ở cạnh mình.

Nếu như lần này Quan Tử Việt không có bị thương, bộ mặt thật của Bảo Anh cũng sẽ không bại lộ.

Bọn họ để Bảo Anh bên cạnh mình, xem như con gái ruột mà nuôi dưỡng.

Đây chẳng phải là chôn xuống một quả bom hẹn giờ không biết khi nào phát nỏ ở bên cạnh Mộ Nhất Vi à?

Mộ Mân Loan và Tô Duy Nam cũng không có khả năng thời thời khắc khắc đều ở bên con gái để bảo vệ cô bé.

Vừa nghĩ đến việc vừa rồi nếu không phải Quan Tử Việt đỡ tảng đá kia thay cho Nhất Vi, chỉ sợ hiện tại người nằm trong bệnh viện sẽ là Mộ Nhất Vi.

Hơn nữa Bảo Anh là sau khi bị hoảng sợ mới không cẩn thận làm Quan Tử Việt bị thương, vậy mà còn chảy nhiều máu như vậy.

Nếu như việc cô bé cố ý đánh lén Mộ Nhất Vi thành công, hậu quả thật là không tưởng tượng nổi!

“Tôi nghĩ có thể là vì cuộc trò chuyện của chúng ta trên xe đã bị con bé nghe thấy rồi!”

Tô Duy Nam vừa nói xong, khiến cho toàn bộ những người lớn ở đây đều tức khắc ngây ngẩn cả người.

Đặc biệt là Mộ Mẫn Loan, trên mặt cô ta tỏ ra rất kinh ngạc: “Sao Bảo Anh lại nghe được cuộc trò chuyện của chúng ta trên xe chứ?”

“Bởi vì thường xuyên phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ nên tôi theo thói quen để điện thoại yên lặng.”

Tô Duy Nam lấy điện thoại từ trong túi áo ra, đưa tới trước mặt Mộ Mẫn Loan: “Vừa rồi khi chúng ta nói chuyện ở †rong xe, có lẽ là tôi không cẩn thận đã nhấn nhận điện thoại của Thomas, Bảo Anh bình thường đều dùng điện thoại của Thomas gọi điện cho tôi.”

Mộ Mãn Loan một tay cầm lấy điện thoại.

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Quả nhiên cô ta nhìn thấy có một đoạn ghi chép cuộc gọi trong phần thông tin ghi chép.

Thời gian cũng không quá dài, khoảng năm sáu phút.

Vừa lúc là đoạn thời gian cô ta và Tô Duy Nam ở trên xe.

Ánh mắt của Mộ Mẫn Loan có chút đờ đân mà nhìn cái ghi chép cuộc gọi này, đột nhiên cảm thấy có một loại cảm giác rợn tóc gáy từ sau sống lưng kéo lên.

Cô ta thở ra một hơi thật sâu, cưỡng ép chính mình tỉnh táo lại: “Duy Nam, những vấn đề lúc nấy anh hỏi tôi ở trên xe, tôi đã nghĩ kỹ đáp án rồi.”

Tô Duy Nam nhìn Mộ Mãn Loan một chút, hình như là đoán được cái gì.

Nhưng anh ấy không nói, chỉ im lặng chờ đợi câu nói kết tiếp của Mộ Mẫn Loan.

“Ý kiến của tôi là tuyệt đối không thể để con bé ở bên cạnh chúng ta.”

“Coi như anh nói tôi ích kỷ cũng được, nói tôi tham lam cũng được, đây là biện pháp duy nhất để tôi có thể bảo vệ Nhất Vi rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK