Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4817

Diệp Hân Nguy cảm thấy vô cùng bực tức. Cô ta trực tiếp nhấn nút nghe máy rồi bắt đầu mắng chửi: “Mấy giờ rồi mà còn gọi điện thoại tới, có biết phiên không hả?”

Đầu dây bên kia im lặng một chút, sau đó có một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Xem ra khoảng thời gian gần đây cô sống sung sướng quá nhỉ, ngay cả số điện thoại của tôi mà cũng dám chặn à?”

Giọng nói có chút máy móc, rõ ràng là đối phương dùng máy thay đổi giọng nói, không nghe ra được là nam hay nữ.

Nhưng giọng nói này lại khiến cho Diệp Hân Nguy vô cùng sợ hãi: “Tôi không… hôm trước điện thoại của tôi đưa cho trợ lý Hy Đào xử lý, có thể là cô ấy không cẩn thận xóa số điện thoại này…”

“Cô đừng quên là ai cho cô cái thân phận này, nếu tôi có thể nâng cô đến vị trí này, tôi cũng có thể làm cho cô lại lần nữa ngã xuống bùn lầy.”

Cái gọi là người nhát gan rượu vào cũng trở lên lớn mật, Diệp Hân Nguy vốn dĩ đối với người này vô cùng sợ hãi.

Chỉ có điều khi cô ta nghe thấy những lời này xong, dưới tác dụng của rượu cồn, tính tình của cô ta trong nháy mắt bộc phát: “Cô cũng quá buồn cười đi! Không sai, thân phận này của tôi quả thật là cô cho, nhưng tôi có thể từng bước đi đến ngày hôm nay, làm cho tất cả mọi người khách khí với tôi, tất cả đều dựa vào bản lĩnh của một mình tôi.”

“Cô ngoài cho tôi cái thân phận này ra, đã từng giúp tôi cái gì chưa?”

“Nếu cô muốn cầu xin tôi làm việc, vậy thì cô nên khách khí một chút đi, nói không chừng tâm trạng tôi tốt còn có thể bằng lòng giúp đỡ cô.”

Giọng nói ở đầu điện thoại bên kia nhất thời trở nên lạnh lẽo: “Cô xác định cô thật sự muốn làm như vậy?”

Diệp Hân Nguy cười lạnh nói: “Đừng cho rằng tôi sợ cô! Cô biết không? Tôi là con gái ruột của Vu Thắng Nam và Thẩm Thiên Nhật.”

“Bối cảnh của hai người bọn họ cũng không cần tôi giới thiệu nhiều đi, nếu cô thật sự muốn động vào tôi, vậy cũng phải hỏi xem hai người bọn họ có đồng ý hay không đãi”

Sau khi nói xong câu này, Diệp Hân Nguy đắc ý dào dạt chấm dứt cuộc điện thoại.

Hơn nữa cô ta rất nhanh lại kéo số điện thoại kia vào danh sách đen lần nữa.

“Hừ, cừu nhỏ, đấu với tôi à!”

Diệp Hân Nguy không chút nào để ý ném điện thoại sang một bên.

Ngâm nga một khúc nhạc, vui vui vẻ vẻ đi vào phòng tắm ngâm nước.

Sáng sớm hôm sau, Tô Lam liền nhận được hồi âm của Mộ Mẫn Loan.

Cô ấy đồng ý diễn vai Võ Mị Nương này.

Sau khi nghe thấy Mộ Mẫn Loan đồng ý, trong lòng Tô Lam quả thật có chút phức tạp.

Dù sao vai diễn này đích thật rất hợp với Mộ Mãn Loan.

Hơn nữa nếu diễn tốt, đối với nghệ thuật diễn xuất của cô ấy hẳn là một trợ giúp rất lớn.

Hơn nữa dù sao ấn tượng của cô ấy đối với mọi người, vân dừng lại ở hình tượng người đẹp băng sơn kia.

Muốn phá vỡ hình tượng vốn có này, thì cô ấy phải dùng một vai diễn vô cùng thành công khác đi đả động cảm quan của mọi người.

Chỉ có điêu khiến cho Tô Lam cảm thấy có chút lo lắng là.

Trong cảnh diễn này, có tám mươi chín mươi phần trăm tương tác đều là tiến hành với vai nữ chính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK