Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô Tô, tôi rất tán thưởng sự tự tin của cô, nhưng đối với chúng ta mà nói, chuyện này sinh ra sức ảnh hưởng ngược vô cùng lớn, tôi hy vọng cô có thể cẩn thận xử lý.”

“Xin ngài yên tâm!”

Sau khi nghe được giọng nói vô cùng tự tin của Tô Lam ở bên kia điện thoại, ngài Alexander cũng không nói thêm gì nữa. Sau khi hai người nói vài câu tán gấu, họ bèn cúp điện thoại.

Lúc này, giờ này, ngài Alexander đang ngồi trong nhà hàng băng chuyền của khách sạn lớn Saint-Jacques.

Người bên trong nhà hàng băng chuyền không nhiều lắm, họ im lặng vô cùng tao nhã.

Ngồi đối diện với ông ta là một quý cô tóc vàng mắt xanh, cử chỉ tao nhã.

Người này không phải ai khác mà đúng là quý cô Elena.

Ban nãy lúc Alexander nói chuyện với Tô Lam, ông ta đã bật loa ngoài.

Vậy nên, nội dung cuộc đối thoại giữa hai người họ đã được quý cô Elena ngồi đối diện nghe rất rõ ràng.

Cô ấy nhẹ nhàng lắc thứ rượu đỏ bên trong ly lên, khóe miệng nhếch lên một nụ cười đẩy ẩn ý: “Sao nào? Tôi nói đúng phải không? Cô gái nhỏ này thật sự không giống người thường.”

Sau khi ngài Alexander bỏ điện thoại xuống, ông ta cũng giơ ly rượu lên nhẹ nhàng cụng với quý cô Elena một cái: “Nếu như cô ấy không phải loại người cuồng vọng tự đại coi mình khác người, thì tôi đồng ý với quan điểm của côi”

Vừa nghe những lời này, mày của quý cô Elena bèn nhíu lại: “Xem ra dường như ông không tin tưởng cô ấy lắm?”

“Cho tới nay tôi vẫn chưa từng dễ dàng tin một người chỉ mới gặp mặt một lần, hẳn cô đã rõ chuyện này rồi.”

“Cái chúng ta cần là một kết quả hài lòng, nếu cô ấy không làm được, thì mấy lời ban nãy kia chẳng khác nào sự tự tin quá cuồng vọng tự đại và mù quáng.”

“Ôi, lạy Chúa tôi ơi. Alexander, chừng nào ông mới có thể cảm thấy bớt nghiêm túc một chút chứ?”

Quý cô Elena cảm thấy có phần đau đầu trước vị trợ lý đắc lực nghiêm túc này của mình.

Lần này thí khóe miệng ngài Alexander hơi nhếch lên, ông ta nhấp một ly rượu đỏ: ‘Quý cô Elena, bên cạnh cô nhiều người thú vị lắm, ít ra chút cảm giác hài hước ấy cũng không ảnh hưởng đến thanh nhãt”

Tròng mắt của quý cô Elena hơi đảo đi.

Cô ấy chống cằm mình, trên mặt hiện ra một nụ cười đầy ngụ ý: “Alexander, ông đoán xem, rốt cuộc cô ấy sẽ dùng cách gì để tẩy trắng cho Asius?”

“Để tôi đoán thử xem.” Lúc ngài Alexander nói đến đây, rõ ràng giọng điệu hơi khựng lại một chút.

Vì trong đầu ông ta hiện lên khuôn mặt của Quan Triều Viễn theo bản năng.

Nếu chuyện này đơn giản chỉ dựa vào sức lực của Tô Lam, hẳn sẽ khó mà thành công được.

Nhưng nếu qua tay của Quan Triều Viễn, thì chuyện sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Qua hai lần can thiệp kia của Tô Lam, anh có thể đoán ra được, rằng người phụ nữ này rất thông minh.

Bình thường những người phụ nữ thông mình thường thích đi đường tắt, sợ là hẳn vị Tô Lam này cũng không ngoại lệ.

“Nếu bảo tôi đoán, phải chăng cuối cùng chuyện này vấn phải trông vào Quan Triều Viễn ra mặt giải quyết?” Alexander nhìn Elena vô cùng hào hứng, nhưng ngữ khí cũng không quá chắc chắn.

Dường như đến hiện tại, ông ta cũng chưa từng nghĩ Tô Lam có thể giải quyết chuyện lớn này bằng chính khả năng của mình.

Tuy nhiên, sau khi nghe những lời này, trái lại quý cô Elena lắc đầu thản nhiên: “Tôi thấy không hẳn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK