Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4058

Tô Bích Xuân nhìn cô thư ký vênh váo hống hách trước mặt với vẻ mặt kinh ngạc: “Cô làm sao vậy? Tôi còn chưa nói xong, sao cô đã cúp điện thoại của tôi rồi?”

“Hừ, đợi cô nói xong thì e là tôi cũng chẳng còn công việc này nữa đâu, bây giờ cô đi ra ngoài ngay cho tôi!”

Cô thư ký không hề nể nang mà ra lệnh đuổi khách.

“Tôi muốn gặp ông chủ của các cô, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với anh ấy!”

“Cô gái này thật là Có nhiều người không biết xấu hổ như vậy, mặt dày như cô thì đúng là lần đầu tiên tôi thấy đấy, lẽ nào vừa rồi cô không nghe thấy sếp của chúng tôi nói gì sao?”

Tô Bích Xuân lười phải nói chuyện với mấy loại vặt vãnh này, cô ta xoay người lập tức xông vào trong phòng làm việc của Lê Chí Sơn.

Khi thư ký nhìn thấy cảnh này, cô ta giật mình hét lên: “Bảo vệ! Bảo vệ đâu rồi?”

Ngay sau đó, ở cuối hành lang, hai nhân viên bảo vệ mặc đồng phục đen nhanh chóng chạy tới.

Nhìn thấy như vậy, Tô Bích Xuân càng chạy càng nhanh, nếu như cô ta bị hai tên bảo vệ này bắt được, e rằng cô ta sẽ không bao giờcó cơ hội gặp được Lê Chí Sơn nữa.

Khi cơ thể đã nhào tới trên cửa kính của văn phòng Lê Chí Sơn, hai nhân viên bảo vệ cũng chạy đến và kịp thời ngăn cô ta lại Hai người một trái một phải xách Tô Bích Xuân lên, cô thư ký kia đi giày cao gót, thở hổn hển đuổi tới.

Cô ta chỉ vào mũi Tô Bích Xuẩn rồi to tiếng chửi: “Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người phụ nữ vô liêm sỉ như cô, hôm nay tôi thật đúng là được mở mang tầm mắt! Bảo vệ, hãy lôi cô ta ra ngoài ngay lập tức, nếu sau này nhìn thấy cô ta thì cứ đánh luôn, tuyệt đối không được để cô ta vào tầng làm việc!”

“Vâng ạI”

Phải biết răng, đây lần đầu tiên Tô Bích Xuân bị đối xử như vậy, cô ta vừa tức giận vừa. xấu hổ.

Mặc dù cánh tay của cô ta đã bị giữ chặt lấy, không có cách nào để tránh thoát, nhưng hai chân của cô ta vẫn tiếp tục đá trong không khí không ngừng.

Chỉ nghe thấy “bốp” một tiếng giòn tan, giày cao gót dưới chân cô ta bay ra, cứ thế đập vào cửa kính của phòng làm việc tổng giám đốc.

Âm thanh giòn giã này cuối cùng đã khiến người trong văn phòng tức giận.

Trợ lý đặc biệt của Lê Chí Sơn bước ra, đẩy mở cửa kính.

Nhìn thấy cảnh tượng lộn xộn trước cửa, sắc mặt anh ta bỗng trở nên u ám: “Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì vậy?”

Thư ký nhanh chóng lên tiếng xin lỗi: “Thư ký Tần, tôi thật sự xin lỗi, người phụ nữ này thực sự là vô lý!”

Thư ký Tân ngấng đầu liếc nhìn Tô Bích Xuân một cái, phát hiện người phụ nữ này cũng khá xinh đẹp, dáng người cũng ưa nhìn.

Chỉ là bây giờ cô ta đang bị hai nhân viên bảo vệ giữ lấy, nhìn trông chật vật vô cùng.

Tô Bích Xuân nhìn thấy có người đi ra, liền vội vàng hét to vào trong văn phòng: “Anh Lê, nếu anh không gặp tôi, thì anh nhất định sẽ hối hận đấy!”

Thư ký Tân đóng cửa kính lại ngay lập tức, anh ta lạnh lùng nhìn Tô Bích Xuân: “Vậy cô nói thử xem, vì sao không gặp cô thì sẽ hối hận?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK