Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4474

Hơn nữa, anh ta là đàn ông mà, nên rộng lượng một chút!

Sai thì là sai, đúng thì là đúng.

Đã sai rồi thì không nói thêm gì nữal Asius có hơi trở nên xấu hổ.

Anh ta gãi cái ót của mình vô cùng mất tự nhiên, xấu hổ mở miệng: “Ừ thì…

chuyện lần này tôi chưa xem xét kỹ càng đã đến đây gây rối, là lỗi của tôi.

Tôi xin lỗi nhiều!”

Asius còn chưa nói hết lời, cả người đã chạy như bay ra khỏi văn phòng của Tô Lam như một cơn gió.

Tuy là câu tôi xin lỗi nhiều” cuối cùng kia của anh ta rất mơ hồ, nếu không nghe thật cẩn thận, chỉ sợ không thể nghe được, nhưng cái thái độ kia đã khiến sắc mặt Tô Lam có phần trở nên tốt đẹp hơn chút.

Dù sao người vừa kiêu ngạo vừa tự phụ lại bốc đồng như Asius có thể ý thức được sai lâm của mình trong thời gian ngắn như vậy, thậm chí còn có ý mở miệng giải thích, thì đúng thật là có hơi ngoài dự liệu của cô.

Asius thật sự có phần giống Mộ Mãn Loan.

Tuy anh ta tự phụ và kiêu căng, thậm chí còn có một chút cuồng vọng tự đại, nhưng bản tính của anh ta vẫn chưa đến mức hoàn toàn quá đáng.

Bên này, Tô Lam vừa tiễn được ông phật lớn Asius kia ra khỏi cửa, thì lại nghênh đón một ông phật lớn khác.

Trong văn phòng, cô vừa đóng dấu xác nhận chuyện của Asius với hai vị quản lý cấp cao, đang chuẩn bị tan họp thì nháy mắt đã thấy Thẩm Tư Huy vội vã đi vào trong.

Đợi lúc bên trong văn phòng chỉ còn lại hai người Tô Lam và Thẩm Tư Huy rồi, anh ta mới âm trầm hé miệng dò hỏi: “Chị dâu nhỏ, Bảo Lan đâu rồi?”

Vừa nghe xong, Tô Lam liền cảm thấy hoang mang.

Đầu óc của cô nhanh chóng xoay chuyển.

Hôm qua Nguyễn Bảo Lan còn nói chuyện điện thoại với mình, mà hình như trọng giọng nói cũng không có chỗ nào kỳ lạ cả, sao hôm nay Thẩm Tư Huy đã sốt ruột tìm đến cửa rồi?

Có thể nào…

Thấy Tô Lam nửa ngày cũng không mở miệng, Thẩm Tư Huy có hơi không kìm được, trong lòng vô cùng lo lắng: “Em biết cổ họng của Bảo Lan đã sớm khỏe rồi. Chị dâu nhỏ, xem ra chị cũng biết chuyện này rồi?”

Tô Lam hơi sửng sốt, chỉ là chẳng mấy chốc cô đã lạnh nhạt ngẩng lên, nhìn về phía Thẩm Tư Huy: ‘Đúng vậy, tôi đã biết chuyện đó từ sớm.”

“Bảo Lan không muốn cậu biết chuyện giọng cậu ấy đã tốt rồi. Chuyện cậu ấy muốn ly hôn với anh, anh đã biết chưa?”

Thẩm Tư Huy bị lời này của Tô Lam làm cho á khẩu không trả lời được, anh ta giật mình: “Bảo Lan nói chuyện chúng tôi kết hôn rồi cho cô biết?”

Ánh mắt Tô Lam lạnh nhạt, cô cũng không xác định được rốt cuộc Thẩm Tư Huy đã biết bao nhiêu rồi.

Vì thế cô cũng bắt đầu nói chuyện quanh co: “Có lẽ tôi không chỉ biết hai người đã kết hôn, mà còn biết nhiều hơn anh nữa đấy!”

Nhìn thấy phản ứng này của Tô Lam, Thẩm Tư Huy càng xác định hơn.

Anh ta tìm cả đêm mà không thấy Nguyễn Bảo Lan, chắc chắn là nó có liên quan đến Tô Lami “Lúc đó tôi và Bảo Lan có hiểu lầm, tôi cảm thấy hẳn mình nên giải thích rõ ràng với cô ấy.”

Sau khi nghe được lời này của anh ta, Tô Lam càng cảm thấy buồn cười hơn: “Anh muốn giải thích với Bảo Lan, vậy trước tiên anh phải đi tìm cậu ấy mới đúng. Cậu đến tìm tôi làm gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK