Không được. “Quý Vân, Quý Vân, Quý Vân.” “Không được ngủ, anh nhất định không được ngủ.” “Dù anh nhìn thấy cái gì ở trong đó, đều là hư ảnh…Về đây đi.” “Anh còn nhớ không, em là Lâu Vũ, em đã trở về….Đúng như lời hứa.” Lâu Vũ không ngừng kêu gọi, cô đang dần đánh mất sự tỉnh táo cùng lý trí của một bác sĩ chuyên nghiệp. Cảm xúc đang dần chiếm lấy tâm trí cô, giọng nói đang dần trở nên nghẹn ngào. Phía dưới hồ nước đá, Quý Vân nhìn thấy rõ ràng trên đầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.