Quý Vân lập tức gật đầu. Cô mở miệng nói: “Cậu nói, bản thân có trí nhớ rất tốt, chuyện từ khi còn nhỏ đều nhớ rất rõ. Nhưng vì sao, cậu từ mười năm sau xuyên việt về đây, lại không nhớ rõ chuyện xảy ra hôm nay. Kể cả thời gian trôi qua rất lâu rồi, dù sao cũng phải có ấn tượng mờ hồ chứ? Nhất là ở xung quanh cuộc sống vẫn diễn ra bình thường.” “Chuyện này…Có lẽ ngày ấy em bị cảm nắng, mà bị cảm nắng cả ngày.” Quý Vân nói. “Nhưng sau...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.