Thẩm Thương Thương đè nén cơn giận muốn đánh người, cô càng bước nhanh hơn, rồi đột ngột rẽ vào một đại sảnh của tòa nhà cao tầng sáng đèn rực rỡ. Quý Vân cũng không biết xấu hổ mà đi theo, sau đó cười mỉm xin lỗi, nói rằng bản thân chỉ nói đùa để làm dịu đi bầu không khí căng thẳng. “Cô đến đây làm gì vậy, vẫn còn nhiệm vụ sao?” Quý Vân ngẩng đầu, có chút khó hiểu nhìn quanh đại sảnh của tòa nhà lớn. “Tôi sống ở đây! Không phải cậu muốn gặp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.