Quý Vân tỉnh lại trong phòng học. Lần này vẫn như cũ, hắn lựa chọn gấp rút hoàn thành những nhiệm vụ quan trọng, nhưng lần này có thêm một hành động nhỏ, chính là trên đường chạy lên núi có tạt qua cửa hàng bán đồ ăn vặt. “Ông chủ nhỏ, mẹ của anh đâu rồi, có phải lên núi hóa vàng không?” Quý Vân mua một chai nước, thuận tiện dò hỏi. “Sao cậu biết? Bắt tôi phải trông cái cửa hàng nát này, phiền chết. Còn bao đồng đội đang đợi đua xe đấy.” Thanh niên mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.