“Cha mình nấu sủi cảo ngon nhất Lam Thành, chi bằng giao thừa cậu đến nhà mình ăn một bữa đi?” Quý Vân hỏi dò. “Cậu thấy thích hợp sao?” Thu Mộ tức giận nói. “Có gì mà thích hợp với không thích hợp, bạn bè đến nhà nhau ăn cơm có là gì? Hơn nữa, cha mình vui vẻ hòa đồng, chuyện này cậu cũng biết rồi đấy. Với lại, mình và cha là hai người đàn ông, suốt mười năm nay đón đến trong không khí hiu quạnh lẻ loi, chẳng có chút thú vị nào. Nếu như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.