Mục lục
Bé Con, Chú Không Thể Chờ (MỐI TÌNH CỦA VỊ TỔNG TÀI BÁ ĐẠO)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Không sai.



Người mà Kiều Quốc Thiên dẫn về không phải ai khác mà chính là Tô Hoàng Quyên.



Cả Du Ánh Tuyết và Kiều Phong Khang đều không mong gặp lại cô ta. Tất nhiên, từ ánh mắt ngạc nhiên của mọi người có mặt thì có thể biết, không ai có thể ngờ được.



Đặc biệt, không ai ngờ được cô ta sẽ xuất hiện trước mặt họ với tư cách này.



Thời gian đầu, tin xấu của cô ta đã được lan truyền khắp thành phố An Lập. Sau đó, cô ta không chỉ bị hủy hoại nhan sắc mà còn vào tù.



Cái kết thật bi thảm, khiến người ta không khỏi xấu hổ. Nhưng cũng là ác giả ác báo Còn bây giờ… Du Ánh Tuyết ngước nhìn cô ta. Hiển nhiên…



Cô ta đã phẫu thuật thẩm mỹ rồi. Ngày nay kỹ thuật phẫu thuật thẩm mỹ rất tốt, vết thương trên mặt cô ta hiện tại đã không còn nữa. Các đường nét trên khuôn mặt đã tinh tế hơn trước đây và có thể thấy chúng đã được điều chỉnh phần nào.



Mọi người hoàn toàn có thể nhận ra cô ta, nhưng gương mặt Tô Hoàng Quyên không còn tự nhiên như trước nữa.



Sau khi Tô Hoàng Quyên ngồi xuống, Kiều Quốc Thiên đưa đũa cho cô ta.



Anh ta dường như không cảm nhận được ánh nhìn của mọi người, chỉ quan tâm đến người phụ nữ bên cạnh, nói nhỏ với cô ta: “Không phải em đói lâu rồi sao? Mau ăn đi. Nếu muốn ăn gì, anh sẽ bảo người hầu mang lên.”



Tô Hoàng Quyên nhìn xung quanh đám đông và dừng lại khi nhìn Kiều Phong Khang.



Sắc mặt trông phức tạp.



Kiều Phong Khang lạnh lùng nhíu mày. Dưới gầm bàn, lòng bàn tay to của anh nắm lấy tay Du Ánh Tuyết.



Anh gắp một đũa thức ăn vào bát của cô, nhẹ nhàng nói vào tai cô: “Ăn nhanh đi, chúng ta mau trở về.”








“Anh ăn đi, mặc dù đói nhưng giờ em không muốn ăn?



Những lời nói thản nhiên của Tô Hoàng Quyên mọi người ở đây cũng đã nghe thấy.



Bà cụ mỉm cười,:”Đầu bếp nhà họ Kiều chắc không bằng nhà cô Quyên nấu. Hôm nay là bữa tối giao thừa, sao cô Quyên không ở nhà?”



Lúc này, bà cụ Kiều một tiếng cô Quyên, hai tiếng cô Quyên, sự lạnh lùng xa cách trong giọng điệu không thể rõ ràng hơn được nữa.



Sau khi những bức ảnh và video khiêu dâm của Tô Hoàng Quyên lần lượt bị phát tán, bà ta hết thảy vui mừng vì Phong Khang không lấy cô ta.



Ai có thể nghĩ rằng cuộc sống riêng tư của người nổi tiếng giàu có và một MC đài truyền hình lại tồi tệ đến vậy? Hơn nữa, nó không được sạch sẽ với Kiều Quốc Thiên.



Tô Hoàng Quyên có vẻ không nghe ra vẻ không được hoan nghênh trong lời nói của bà cụ, bình tĩnh nói: “Quốc Thiên nói, nếu sau này gả cho người nhà họ Kiều thì sớm muộn gì cũng cần đến gặp mặt mọi người. Cháu nghĩ anh ấy rất có lý. Hơn nữa hôm nay mọi người nhất định tề tựu đông đủ nên cháu đến đây để gặp mọi người”



Cô ta cố tình làm rõ mối quan hệ giữa mình và Kiều Quốc Thiên khi nói sẽ gả cho Kiều Quốc Thiên”



Ông cụ nhẫn nhịn, chịu đựng, nếu đổi thành người khác thì bây giờ đã nổi giận rồi, nhưng hiện tại không thể không giữ mặt mũi cho ông Tô.



“Không ngờ cô Quyên đã ra tù rồi. Lần trước tôi gặp ông Tô, không thấy ông ấy nhắc đến chuyện này”



Khoảng thời gian ở tù đối với Tô Hoàng Quyên chắc chắn là một cơn ác mộng mà cô ta không muốn nghĩ lại.



Về phần cho cô ta…



Người cha đã từng tự hào về cô con gái này, giờ nhắc đến cũng thấy xấu hổ. Ông ấy tránh bạn cũ còn không kịp sao còn có thể chủ động nhắc đến chuyện này chứ?



Và tất cả những điều này đều do người đàn ông ngồi đối diện.



Bây giờ cô ta sống ở nơi khổ nhục như vậy, dù đã hơn bốn năm, cô ta vẫn còn đau khổ, làm sao Kiều Phong Khang Thanh có thể vui vẻ như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK