• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sóng lăn tăn nhịp nhàng, gió mát lành đều đặn, đó là mộng tưởng tốt đẹp nhất của tất cả người đi biển trên đời này.

Thế nhưng đời không như là mơ, đoàn thuyền của thương hội Vĩnh Xương vừa rời Quảng Châu hướng đảo Đài Loan đến ngày thứ ba đã gặp giông gió.

Từ giữa biển đến hải cảng gần nhất cũng lên tới hơn ba trăm dặm đường biển, đoàn thuyền chạy không kịp chỉ có thể chuẩn bị đương đầu với bão tố.

- Hai ba này ... hai ba này ...

Từng con sóng dữ dội như những ngọn núi nước sô mạnh vào đoàn thuyền, nước biển tràn vào sàn dưới, bọn thủy thủ ai nấy buộc dây thừng cố định bản thân vào tàu, hè nhau bơm nước ra ngoài.

Ngay cả con quái vật khổng lồ như chiếc Định Hải cũng phát ra những tiếng ken két đến ê cả răng, tưởng chừng như có thể bị sóng đánh băng diệt bất cứ lúc nào.

Trước cơn thịnh nộ của thiên nhiên, những tạo tác của con người thực mong manh yếu ớt.

Thuyền trưởng Lê Tần ghé miệng vào chiếc loa hướng bọn thuyền viên trên boong hét hết sức bình sinh.

- Căng buồm bão hết cỡ, nhanh lên, cột chặt dây buồm lại. Thằng Hải thằng Hưng đâu, lại đây giúp sức, ta phải giữ gió ở bên phải mạn thuyền ... Thằng Nục, mi cùng thằng Bôn thả dây dọc hãm tốc về phía sau bảy mươi trượng.

Chế Thanh buộc mình trên tổ quạ, mặc kệ hạt mưa to như đuôi đũa đập vào mặt đau rát, dùng loa dốc sức hét lớn vào mặt thuyền trưởng.

- Giữ thuyền theo phương tới của sóng, đèo mẹ, lão Tần, mi muốn anh em đi hầu Thủy Tinh cả à.

Thuyền trưởng Lê Tần với sự giúp sức của hai tên thủy thủ vừa ra sức ghìm bánh lái vừa hét lớn trả lời.

- Con mẹ nó ngậm mồm vào, Chế Thanh, ông khắc biết leo sóng như thế nào, lo mà ...

Lê Tần nói chưa hết câu thì [rầm ...] một con sóng lớn đánh vào mũi thuyền, xô hai gã thủy thủ bên cạnh lão Tần ra khỏi bánh lái. Lý Vĩ đứng sau lưng Lê Ý nhanh tay lẹ mắt lấy lại thăng bằng đoạn ngay lập tức đến giúp sức Lê Tần lấy lại lái.

Lê Tần trầm trọng gật đầu với Lý Vĩ rồi lại tập trung lèo lái con thuyền ứng phó với sóng lớn, thuyền gặp sóng lớn là để mạn thuyền hứng sóng thì xong, kết quả duy nhất chỉ có thể là lật úp.

Lê Tần vừa lấy lại đường lái chưa được bao lâu thì một ngọn núi nước nữa lại ập đếp, Lê Ý chăm chú giữ thăng bằng rồi ngoái đầu lại nhìn mấy chiếc Đại Phàm thấp thoáng sau từng con sóng, ngay cả hai chiếc Định Hải to lớn như thế này so với đại hải cũng chỉ như là vàng xuôi ghề nước ác, hy vọng đoàn thuyền không thiệt hại quá nhiều.

- Căng buồm chính hết cỡ, giữ tốc độ ngang tốc độ của sóng thôi, lũ ngu ...

- ...

- Bơm nước ra khỏi khoang nhanh lên, ta không cần nước dằn nữa ...

- ...

Trong mưa gió khắc nghiệt như muốn vùi dập mọi dấu vết của sự sống trước mặt nó, từng hồi mệnh lệnh rõ ràng chính xác của Lê Tần xuyên qua mưa lạnh đến tai đám thủy thủ.

Đám thủy thủ sau giờ khắc đầu hơi bối rối đã bắt đầu lấy lại nhịp phối hợp với nhau, đưa con thuyền dần ổn định trở lại, cố gắng kiếm tìm chút hy vọng sống sót dưới cơn thịnh nộ của thiên nhiên.

Một đêm giông bão dài giằng giặc rồi cũng trôi qua, ánh ban mai đầu tiên trong ngày chiếu xuyên qua tầng mây soi rọi mặt biển, đám thủy thủ đã mệt lả dùng chút sức lực cuối cùng mà gieo hò ăn mừng vì lại một lần nữa thoát khỏi lời hiệu triệu của diêm vương.

Đến lúc này Chế Thanh mới chậm rãi mà cẩn thận trèo xuống tổ chim, đặt chân xuống sàn tàu, hai chân hắn run rẩy vì mất sức cùng rét mướt cả đêm, ngồi oạch xuống bên cạnh Lê Tần cũng đã hai tay rã rời, Chế Thanh ngoạc miệng cười khổ nói.

- Chỉ còn mười chín chiếc Đại Phàm theo kịp đội hình, năm chiếc khác không biết đã bị sóng gió dìm xuống biển hay đánh dạt đi đâu rồi.

Lê Tần mắt cá chết nhìn lên trời, vui lòng tận hưởng niềm vui sống sót, khẽ nói.

- Trước khi giông bão đến đã đùng đèn hiệu báo với các thuyền khác rồi, thuyền nào không bị bão đánh chìm thì tự túc tập hợp ở cảng Tuyền Châu.

Qua một đêm vật lộn với thiên nhiên, thân hình vững chãi của Lý Vỹ cũng không nhịn được hơi còng xuống đôi chút. Lão chậm rãi đi dọc theo thuyền từ đầu đến đuôi, nhìn bảo bối của mình hoang tàn như bị họa loạn, đủ loại mảnh gỗ vỡ văng khắp nơi.

Trên sàn thi thoảng có cá, tôm, mực bị quẳng lên cũng chưa chết ngay, con cá Mú miệng ngáp ngáp trợn mắt to lên như đang nhìn lão. Lý Vĩ cười nhạt, loại cá này chất thịt non mềm, béo mà không ngấy, là thượng hạng trong các loại cá làm lẩu.

Cúi người xuống dùng bàn tay to bè bóp lấy gáy con cá Mú liệng vào cái thùng gỗ vỡ chỏng chơ trước mặt, lão nhìn một vòng rồi hướng Lê Tần, Chế Thanh nói..

- Đứng dậy, thiếu chủ có lệnh kiểm kê thủy thủ, sửa chữa tổn thất trước cái đã rồi muốn ngồi muốn nằm mặc kệ chúng bây, nhanh lên, tập trung tất cả thủy thủ trên sàn.

Lê Tần mệt mỏi cựa người đứng dậy, nhăn nhó nói.

- Lý lão, thủy thủ con đã kiểm kê rồi, ba người bị thương, hai người vì sóng đánh va vào tàu, nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏe, người còn lại bị dây chằng quật trúng, hẳn là không qua khỏi.

Lý Vĩ nghe báo cáo, gật nhẹ đầu, xua tay nói.

- Nếu đã thống kê cả rồi thì không cần tập trung nữa, để anh em nghỉ ngươi lại sức đi, chuyện sửa chữa tàu chiều nay hẵng tính.

Lê Tần cũng Chế Thanh cùng thở ra một hơi dài, từ trong mát nhau đều nhìn ra một luồng nhẹ nhõm. Trước khi xuất phát, bọn hắn đều lo sợ Lê Ý, Trịnh Đạo phải tính công tử con quan quen rồi, ra biển chỉ việc này bày việc kia, thậm chí tùy theo ý thích mà bắt bọn hắn làm bậy.

Nhưng ra khơi gần tháng nay, thời gian trên biển cũng gần mười ngày ngoài ăn cơm riêng một bàn, thi thoảng làm vài thí nghiệm thủy văn thì chưa thấy Lê Ý hay Trịnh Đạo có mệnh lệnh gì quá quắt lắm.

Mấy ngày trước hai anh em Trịnh Đạo, Trịnh Bang không theo thuyền lên bắc mà ở lại thương lâu chờ thuyền của thương hội đưa bọn hắn về Đại Việt, trên thuyền bây giờ chỉ còn Lê Ý ngay cả mấy thí nghiệm thủy văn cũng ít đi hẳn.

Đêm qua gặp bão vị ông cố nhỏ này không thêm một lời, để cho bọn hắn chỉ huy thuyền vượt qua sóng gió không một lần chen ngang, đến giờ theo biểu hiện của Lý lão thì ông cố nhỏ cũng không có ý thúc dục vội vàng.

Xem ra, tin đồn ngoài chợ toàn là cứt chó, bọn công tử con quan tên này so tên khác càng biết làm việc.

Bọn hắn thấp giọng bàn bạc kế hoạch chiều nay một lúc rồi cũng lết thân xác mỏi mệt đứng dậy đi xuống khoang dưới. Thời đại này bị cảm gần như đồng nghĩa với cái chết, nhất là bọn hắn vừa ngâm nước cả đêm, giờ phải lau người thật khô, uống nước chanh gừng muối ấm rồi leo lên võng ngủ, chuyện còn lại để sau.

Đánh một giấc đến tận đầu giờ chiều, Lê Tần chỉ thấy người bị thương đã được xử lý xong xuôi, tên thủy thủ bị dây chằng quật quả nhiên đã chết, chờ đến cuối giờ chiều sẽ tiến hành thủy táng.

Trên thuyền không thể chứa xác chết, có chứa cũng phải bỏ trong thùng rượu, đây là thiết luật.

Bận rộn sửa sang nguyên một buổi chiều, đến buổi tối ngay cả Lê Ý cũng có chút kiệt quệ tinh thần. Bê thau cơm to tổ bố ngồi xổm ở đuôi tàu quây quần quanh nồi lẩu cá Mú, không chỉ Lê Ý, bọn Lý Vĩ, Lê Khiêm cũng ăn như quỷ chết đói.

Ăn xong húp một ngụm nước lẩu cá ngọt lịm rồi ném vỏ quất vào mồm nhai rau ráu, hơi nhẫn đắng nhưng thơm mồm.

Thực ra đi biển ngắn ngày như thế này không phải lo bệnh bại huyết, tuy nhiên mỗi ngày vẫn phải làm nửa quả chanh hoặc một quả quất để tạo thói quen cho đám thủy thủ.

Mây đen đã tan gần hết, bầu trời đêm ở cái thời đại này lúc nào cũng khiến Lê Ý thổn thức vì vẻ lộng lẫy đến mức choáng ngợp của nó.

Không bị ánh đèn dưới mặt đất làm ô nhiễm, mỗi một ngôi sao đều có thể khiến người ta tán thán không thôi.

Lê Khiêm ăn xong đang dùng cái gương đồng hội tụ ánh đèn bão chiếu xuống biển dụ cá, Lý Vĩ thì đã đem ghế xếp bàn trà ra ván buông cần thích ý thả câu tự lúc nào.

Vừa mới bão xong, hiếm thấy trên biển có một ngày gió nhẹ, từ sáng đến giờ đã có hai chiếc đại phàm lạc đàn tìm về được đoàn thuyền. Lê Ý sẽ cho dừng lại ở Tuyền Châu một tuần, hai chiếc còn lại có thể đúng hẹn đến tụ họp thì tốt, nếu không coi như đã bị bão đánh đắm.

Mất thuyền khi ra biển là thiệt hại lớn, không chỉ mất cả thuyền lẫn hàng mà còn mất tiền an trí cho gia thuộc của chúng.

Đôi khi thuyền của thương hội Vĩnh Xương sẽ thực hiện một số nhiệm vụ đặc thù, vậy nên lòng trung thành của đám thủy thủ là cực kỳ quan trọng. Đối với đám thủy thủ, thương hội không những trả lương cao mà còn an trí gia thuộc, ngay cả con cái cũng được đọc sách viết chữ.

So với con cái nhà nông bình thường cất bước đã cao hơn không ít. Lê Khôi hay Trịnh Khả cũng không phải loại tầm nhìn thiển cận gì, đợi đám trẻ con này lớn lên thương hội sẽ lại có một đám tay chân trung thành có thể sử dụng được.

Nói gì thì nói, Lê Ý cũng vẫn lưu một luồng hy vọng chúng có thể vượt qua giông tố mà trở về.

Cái gì? Sợ thuyền không bị bão đánh chìm mà mà bị hải tặc đánh cướp ý hả?

Nói đùa cái gì, ngay buổi đầu mở hải lộ bắc nam qua eo biển Đài Loan cũng có một vài nhóm cướp biển mắt mù chèo đám thuyền rách của chúng ra toan cướp hàng của thương hội Vĩnh Xương.

Sau vài lần bị hộ vệ thương hội dùng nỏ cứng dạy cho biết thế nào là lễ độ thì ngoan hẳn, bốn năm năm nay chỉ dám xin một chút tiền mãi lộ. Không chỉ nỏ cứng, từ hơn một năm nay hộ vệ trên mỗi chiếc thuyền buôn đều đã bắt đầu được trang bị súng hỏa mai.

Súng hỏa mai có thể bắn thủng ba tấc năm phân (140mm) gỗ cứng ở khoảng cách hai mươi trượng (80m) dăm ba con thuyền nát của bọn hải tặc chỗ dày nhất cũng không hơn hai tấc (80mm) hoàn toàn không đủ bảo vệ chúng trước những phát bắn của hộ vệ đi theo thuyền.

Cả súng và thuốc nổ đều được cất kỹ càng ở khoang khô ráo nằm chính giữa tàu. Trừ khi thuyền bị đánh chìm, còn dăm ba con sóng “nhỏ” bày tỏ lòng “hiếu khách” của biển cả, ập vào còn chẳng đủ làm ướt cửa khoang chứ đừng nói làm ẩm thuốc súng.

Đám hải tặc ngày trước còn dám chèo kéo kiếm chút tiền mãi lộ, từ gần một năm nay chỉ cần thấy cờ của thương hội Vĩnh Xương kéo cao từ đằng xa thì bọn chúng đã biết điều mà dẹp đường về cảng rồi. Kể cả thuyền buôn đi lẻ cũng thế.

Đầu năm nay Lê Ý còn nghe Lê Điền nói ở Hàng Châu đã có người bắt đầu mô phỏng cờ mặt trời mười tám cánh của thương hội Vĩnh Xương treo lên thuyền của mình rồi.

Nó nghe được cũng chỉ cười nhạt, sai người phím cho đám hải tặc biết rằng cờ mặt trời mười tám cánh phải đi cùng với thuyền Đại Phàm mới là thuyền của thương hội Vĩnh Xương. Đám hải tặc hẳn là biết mình phải làm gì.

Vì lẽ đó, mười ngày nay lênh đênh trên biển Lê Ý chưa có thời cơ thử sức mạnh của đám hải pháo trên thuyền.

Thuyền Định Hải toàn tải lên tới hơn một vạn hai ngàn tạ (720 tấn), sử dụng tới bốn cột buồm cùng một buồm kéo. Buồm kéo hay buồm tam giác là sự khác biệt lớn nhất có thể nhìn thấy từ bên ngoài giữa thuyền của xưởng đóng tàu Nghi Sơn với thuyền Đại Phàm của các xưởng đóng tàu khác.

Nhờ có chiếc buồm này thuyền có thể đạt tốc độ tối đa trên sáu mươi dặm mỗi canh giờ, kể cả ở tốc độ thỏa mái duy trì thể lực của thủy thủ, nó cũng có thể dễ dàng duy trì mức bốn mươi tám dặm mỗi canh giờ.

Ở thời đại Trung Cổ này, một con quái vật khổng lồ như Định Hải di chuyển với tốc độ như thế đã cực kỳ đáng gờm.

Không chỉ tốc độ và trọng tải tuyệt vời, năng lực tác chiến của nó cũng cực kỳ mạnh mẽ, ở cấu hình đi buôn hiện tại hai mạn thuyền đều mang mười sáu khẩu pháo hàng hải, thượng tầng trước sau đều mang thêm ba khẩu nữa.

Tổng cộng là ba mươi tám khẩu hải pháo, ban đầu nó vốn định trang bị thương tầng trước sau năm khẩu hải pháo, tuy nhiên khi lắp lên thì nhận ra không gian còn lại quá chật chội, không phải thời chiến thì không đáng phải đánh đổi như thế. Vậy là bốn khẩu pháo bị tháo xuống đưa vào kho niêm cất.

Ngoài ra, trên mỗi chiếc thuyền Định Hải còn có gần hai trăm quân Nam Xương, đám khỉ đột này là lần đầu theo thuyền hộ vệ. Hôm qua bị đại hải đãi một chầu ra trò, quá nửa đã từ khí đột mặt dặn mày dày chuyển hóa thành một đám mèo bệnh, mặt xanh nanh vàng.

Lê Ý đang cân nhắc lựa chọn những tên có sức đi biển khỏe làm nòng cốt xây dựng một lực lượng thủy quân lục chiến.

Đương nhiên tầm hai trăm người thì chỉ đủ biên chế thành khung thường trực thôi, khi có biến thì chúng sẽ là nòng cốt để xây dựng một doanh thủy quân lục chiến thực thụ.

Nếu nó nhớ không nhầm thì chiến tranh chinh phạt Chiêm Thành năm Thái Hòa thứ 4, nghĩa là ba năm nữa sẽ có việc cần đến lực lượng đổ bộ, chuẩn bị từ giờ cũng chưa hẳn là thừa.

Đến lúc đó chỉ cần Lê Ý chịu bỏ tiền bỏ lương nuôi quân, mấy lão già trên triều hẳn là sẽ không có dị nghị gì chuyện nó hơi vượt qua pháp chế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang