Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1011

“Cô nói nghe có vẻ rất hấp dẫn.”

“Vấn đề là, trên thị trường hàng rẻ hơn bên cô có rất nhiều, tại sao tôi lại phải mua của bên cô?”

Đinh Thu Huyền khẽ cau mày, “Giám đốc Tưởng, ông là người trong ngành, ông biết rõ sản phẩm của nhà họ Đinh chúng tôi không thể đem đi so với mấy sản phẩm kém chất lượng trên thị trường.”

Tưởng Hòa Long mỉm cười: “Nhưng công ty của chúng tôi đâu nhất thiết phải cần sản phẩm tốt.”

“Giám đốc Tưởng!”

“Ôi, đừng kích động, thế này nhé, hay là chúng ta thi một trận, ai thắng thì theo lời người đấy, sao?”

Đinh Thu Huyền sững người, tên Tưởng Hòa Long định phá gì vậy?

“Ông muốn đấu cái gì?”

Tưởng Hòa Long cười khà khà, cởi cúc áo, xắn tay áo, lộ ra bắp tay cường tráng.

Ông ta gõ bàn, tự tin nói: “Chúng ta thi vật tay một trận đi, ai khoẻ hơn thì theo lời người đó.”

Đinh Thu Huyền tức giận nói: “Ông cố tình đùa giỡn tôi à?”

Tưởng Hòa Long lắc đầu: “Sếp Đinh, phụ nữ như cô chắc chắn không so sức lực được với tôi, nhưng chồng cô từng đi lính thì được đấy, anh ta có thể thử đấu với tôi xem thế nào.”

Té ra Tưởng Hòa Long vẫn còn khó chịu vì những chuyện nhỏ nhặt vừa rồi.

Ông ta phải làm bẽ mặt Giang Nghĩa trước mặt mọi người mới được!

Tưởng Hòa Long khá tự tin vào “sức mạnh” của mình, bình thường ông ta đã hiếu chiến, thích so bì sức mạnh, cũng thường xuyên luyện tập, đôi tay rắn rỏi mạnh mẽ, từng giật cúp quán quân của vài cuộc thi vật tay cấp thành phố.

Điều này cũng do tính Tưởng Hòa Long vốn bạo lực.

Với địa vị, thân phận khá cao, lại thêm sức mạnh rất lớn, người bình thường trước mặt ông ta chẳng là cái gì, huống chi là loại “ông hoàng chuyên bám váy” như Giang Nghĩa.

“Thế nào, dám không?” Tưởng Hòa Long nhìn Giang Nghĩa khiêu khích.

Giang Nghĩa nhẹ nhàng đặt ly rượu trong tay xuống, nhẹ giọng nói: “Chỉ cần lời ông nói là thật thì tôi sẽ tiếp.”

“Hừ! Tưởng Hòa Long tôi trước giờ nói lời giữ lời, nói một là một, hai là hai. Nếu tôi thua, tôi sẽ ký hợp đồng này ngay lập tức.”

“Vậy ok.”

Một câu “OK” khiến Tưởng Hòa Long sướng rơn, cuối cùng đã tìm thấy cơ hội để làm bẽ mặt Giang Nghĩa.

Làm nhục anh ta trước mặt vợ, cảm giác này đúng là sướng.

Cả bàn đầy người nhìn Giang Nghĩa với ánh mắt hả hê như cười trên nỗi đau của người khác, như thể họ đang nhìn một người đã chết.

Trong mắt họ, Giang Nghĩa yếu đuối và kém cỏi, hoàn toàn không thể là đối thủ của một người “chuyên nghiệp” như Tưởng Hòa Long.

Nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp không phải là đối thủ của Tưởng Hòa Long, không biết bao nhiêu kẻ mạnh đã thua ông ta, Tưởng Hòa Long có thiên phú rất xuất chúng ở môn vật tay.

Cho dù Giang Nghĩa đã từng là một quân nhân, cũng tuyệt đối không thể thắng được Tưởng Hòa Long.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK