Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 999

Giang Nghĩa đeo vào, đích thân mở vải che ra, lộ ra thi thể đã cháy khét ở bên trong, giống như những gì Tạ Mạnh Trí nói lúc đầu, thi thể rất kinh tởm, hơn nữa có một mùi thối.

Thi thể này vẫn chưa kịp giải phẫu.

Giang Nghĩa mở miệng của thi thể ra xem, rồi kiểm tra tay chân của thi thể, cuối cùng đưa tay sờ xương của thi thể.

Sau khi trải qua kiểm tra tỉ mỉ, khóe miệng của Giang Nghĩa nở nụ cười.

“Hay cho một chiêu kim thiền thoát xác!”

Câu nói này khiến người trong cả căn phòng đều có chút sững sờ, không quá hiểu.

Là cảnh sát, Tạ Mạnh Trí có thần kinh rất nhạy bén, trực tiếp hỏi: “Tổng phụ trách, ý của cậu là… cỗ thi thể này không phải là của Diêm Khải Văn?”

“Ừ.”

Giang Nghĩa trước sau chỉ vào răng, tay chân của Diêm Khải Văn và nói: “Răng của người chết rụng toàn bộ, tay chân cũng xuất hiện tình trạng lão hóa, rõ ràng là thi thể của một người già, chứ không phải của Diêm Khải Văn.”

“Chứng cứ trực tiếp nhất chính là xương của người chết, xuất hiện hiện tượng lão hóa, thoái hóa; Diêm Khải Văn là một người trẻ, sức sống đang thịnh, không thể có loại hiện tượng này được.”

“Như vậy, cơ bản có thể chắc chắn cỗ thi thể này không phải của Diêm Khải Văn.”

Tạ Mạnh Trí có hơi ngạc nhiên: “Không phải là của Diêm Khải Văn thì là của ai? Lúc đó thi thể được phát hiện là ở trong phòng của Diêm Khải Văn! Với lại, Diêm Khải Văn quả thật biến mất không thấy đâu nữa, những người khác lại không thiếu ai hết.”

Giang Nghĩa tiếp tục nói: “Vậy nên mới là một chiêu ‘kìm thiền thoát xác’. Diêm Khải Văn sau khi giết ông lão này thì thay quần áo của mình vào, đốt xác ở trong phòng. Sau đó, anh ta giả thành dáng vẻ của ông lão chạy trốn. Như vậy sẽ thấy người chết là Diêm Khải Văn, mà ông lão hình như còn sống.”

“Thủ đoạn củi trộn với trầm như vậy, Diêm Khải Văn chơi rất đỉnh.”

Không thể không nói, vì để thoát khỏi tay của Giang Nghĩa, Diêm Khải Văn thật sự bất chấp mọi giá, thủ đoạn cực đoan như vậy cũng có thể nghĩ ra.

Nếu không phải là Giang Nghĩa, người bình thường thật sự có khả năng bị qua mắt rồi.

Ngay cả Tôn Tại Ngôn thông minh như vậy cũng không nhìn ra sơ hở bên trong.

Giết chết người khác, châm một mồi lửa, ngụy trang thành bản thân đã chết, sau đó bản thân lại giả thành người khác lặng lẽ chuồn đi.

Như vậy, trên thế giới này không có Diêm Khải Văn, Giang Nghĩa một khi mắc câu, về sau sẽ không truy sát Diêm Khải Văn nữa.

Mà anh ta chỉ cần trốn đến thành phố khác, thay tên đổi họ thì có thể tiếp tục sống.

Chiêu này thật sự đỉnh, khá cao siêu.

Giang Nghĩa chỉ vào gáy của người chết nói: “Gáy của người chết có một vết lõm rõ ràng, đó là do vật nặng gây ra; nếu tôi suy đoán không sai, người chết là người quen của Diêm Khải Văn, là bị Diêm Khải Văn lừa tới phòng rồi giết chết, sau đó mặc quần áo của Diêm Khải Văn rồi bị thiêu cháy.”

Tâm tư cẩn trọng, thủ đoạn tàn nhẫn, Diêm Khải Văn vì để sống cái gì cũng dám làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK