Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1449

Trong lòng lại sáng tỏ.

Giang Nghĩa nhẹ lắc đầu, cười khổ nói: “Đinh Hồng Diệu, không ngờ anh vì đối phó với tôi mà lại hi sinh lớn lao như thế.”

Trong nháy mắt, mặt Đinh Hồng Diệu liền đỏ lên.

Anh ta là một người có lòng tự tôn vô cùng nặng, có thể đi đến bước này là đã rất khó khăn, còn bị người khác mỉa mai tại chỗ, trong lòng khó chịu muốn chết.

Đinh Hoàng Liễu ngồi ở một bên cũng rất bực bội, cô ta không nhìn nổi việc anh trai mình bị ấm ức như thế.

Ngược lại là Bành Á Linh căn bản không coi trọng Giang Nghĩa, ngược lại còn vui vẻ nói: “Anh chính là Giang Nghĩa đó à? Ừm, ở nhà họ Triệu chúng tôi mà còn dám nói chuyện ngông cuồng như thế, đúng là có can đảm, chẳng trách Hồng Diệu vẫn luôn thua vào tay anh.”

“Con người anh mặc dù đáng hận, nhưng mà tôi vẫn muốn cảm ơn.”

“Nếu như không có anh thì làm sao Hồng Diệu có thể đồng ý đến đây tìm tôi, là anh đã tác hợp hai người chúng tôi, cho nên tôi nên nói với anh một tiếng cảm ơn.”

Giang Nghĩa nhún vai: “Không cần phải khách sáo.”

Sau đó, Bành Á Linh lại nhìn Vương Khuông Nghĩa: “Phó cục Vương, lần này cũng cảm ơn ông, nếu như không phải có ông ra tay tương trợ thì lão Triệu nhà chúng tôi không thể về được, Giang Nghĩa cũng không thể được áp giải thuận lợi như thế.”

Vương Khuông Nghĩa bị dọa đến nỗi sắp đứng không vững.

Mình đã nghỉ đủ mọi cách để thoát khỏi quan hệ với Bành Á Linh, kết quả thì hay rồi, đối phương lại chủ động kéo gần quan hệ với mình.

E là chuyện này sẽ bị Giang Nghĩa ghi nhớ.

Vương Khuông Nghĩa xấu hổ hắng giọng: “Không không không, tôi đi đến hiện trường xem xem có chuyện gì xảy ra, cũng không có làm cái gì hết, chuyện này không hề liên quan tới tôi, không cần phải cảm ơn tôi.”

Bành Á Linh cười vui vẻ: “Phó cục Vương, ông đúng là khiêm tốn mà.”

Vương Khuông Nghĩa chửi ầm trong lòng, cái này là khiêm tốn hả? Ông đây thật sự không muốn có bất cứ quan hệ gì với cô, nếu như không phải bị ép diễn kịch, ông đây đã sớm chạy trốn rồi có biết không hả?

Sau đó, lão Triệu phất phất tay cho người di chuyển một vài dụng cụ hành hình vào trong phòng.

Nhìn thấy dụng cụ hành hình cả phòng, Giang Nghĩa chau mày nhà họ Triệu đúng là to gan, lại dám sử dụng hình phạt ngay trong nhà, đúng là không coi trọng pháp luật mà.

Vương Khuông Nghĩa nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng tự nhủ hay cho Bành Á Linh, cô ngại chết không đủ sớm. Có một câu nói: tự mình tạo nghiệt không thể sống, không thể trách ai được, đây đều là do cô tự tìm.

Bành Á Linh nhìn dụng cụ thành hình trong phòng, cười khẽ: “Những thứ này đều là dụng cụ nhà họ Triệu chúng tôi dùng để chấp hành gia pháp, Giang Nghĩa, ngày hôm nay phá lệ cho anh dùng vậy.”

Giang Nghĩa cười nói: “Ồ, vậy thì tôi vinh hạnh quá nhỉ.”

“Không cần cảm ơn.” Bành Á Linh khoác tay Đinh Hồng Diệu: “Anh yêu à, có nhiều dụng cụ như thế, anh muốn dùng cái nào thì dùng cái đó, muốn trừng phạt Giang Nghĩa như thế nào thì cứ trừng phạt Giang Nghĩa theo ý anh, em đảm bảo với anh mỗi một món đều có thể mang đến sự kích thích.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK