Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 295

Thiên Hạt không đổi sắc mặt, chỉ tự mình lấy ra một sợi dây thừng mới rồi thắt nút, cũng không biết muốn làm gì.

Kỳ Anh Tư nuột một ngụm nước miếng, dọa nói: “Mày có biết tao là ai không? Tao là đạo diễn nổi tiếng Kỳ Anh Tư! Là người của Giải trí Bách Khoa, là nhân vật có máu mặt nhiều người biết ở Hollywood. Mày dám động vào tao thử xem, cả thế giới sẽ phỉ báng mày!”

Thiên Hạt thắt xong nút thắt dây thừng, đi về phía Kỳ Anh Tư.

Kỳ Anh Tư còn muốn dùng gậy bóng chày công kích Thiên Hạt, nhưng vừa mới chớp mắt đã bị đẩy ngã, không thể nào có không gian đánh trả.

Thiên Hạt lại nói với Lâu Hân Duyệt: “Cô, qua đây.”

“Tôi không qua, sao tôi phải qua?”

“Cứu mạng, cứu với!”

“Giết người al!!”

Lâu Hân Duyệt hét lớn, Thiên Hạt lắc đầu, một bước xa đã đến trước, chẻ tay lên cổ một phát, chớp mắt đã bị đánh ngất.

Tiếp đó, anh cởi đồ của hai người, lưng tựa lưng mà trói lại với nhau.

Lấy xuống tấm ga giường màu trắng, xe thành hai nửa.

Một nửa viết “gian phu”, một nửa viết “dâm phụ”, lần lượt khoác lên người Kỳ Anh Tư và Lâu Hân Duyệt.

Sau đó, Thiên Hạt lôi hai người đến bên ngoài, treo hai người dưới đèn đường.

Gió lạnh nháy mắt thổi dậy hai người.

Kỳ Anh Tư sợ đến nhảy dựng: “Mày làm gì? Thả tao ra, nhanh thả tao ra! Mày đang phạm tội có biết không?”

Lâu Hân Duyệt cũng hét to: “Xin anh tha cho tôi, tôi biết sai rồi, sau này không dám nữa đâu, anh tha cho tôi một lần được không?”

Thiên Hạt không thèm nghe..

Không chỉ thế, quẹt ngón tay một cái, cắt qua bốn chân của hai người, cắt đứt gân chân, hai người có muốn chạy cũng đừng hòng chạy được.

Trong đêm đen, tiếng kêu rên đau khổ của một nam một nữ văng vẳng.

Thiên Hạt cuối cùng nhả một ngụm khói, xoay người rời đi.

Một bên khác, Nhậm Chỉ Lan bước đến cuối đầu đường, thấy đầu đường dừng một chiếc xe thể thao màu đen.

Khi bà đi đến trước, cửa xe mở ra.

Người ngồi ở ghế lái – là Giang Nghĩa!

Trong chớp mắt Nhậm Chỉ Lan hiểu rõ Giang Nghĩa chính là người cứu bà ta, nước mắt đong đầy vành mắt.

“Dì Lan, lên xe đi.”

Đôi mắt của anh đầy lửa giận.

Giang Nghĩa gọi một cuộc gọi và nói: “Alô, Bò Cạp, cùng tôi đi chấp hành một nhiệm vụ.

Bò Cạp là một trong mười hai cung hoàng đạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK