Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1498

Đường Văn Chương lo tới mức giống như con kiến bò trên chảo nóng, một khắc cũng không chờ được, đi qua đi lại ở hội trường buổi lẽ, đi vòng tròn.

3 phút trôi qua…

5 phút trôi qua…

10 phút trôi qua…

Vân không có một chút động tĩnh.

Trong lòng bàn tay Đường Văn Chương đều là mồ hôi, anh ta bây giờ không chỉ là đợi gia đình Đinh Nhị Tiến, anh ta đợi ‘mạng’ của mình!

Còn không đứa tới, vậy cái mạng của anh ta không giữ được rồi.

“Khốn kiếp, sao lại lâu như vậy?”

Đường Văn Chương ra khỏi hội trường, ở lối vào hội trường giậm chân nhìn ra ngoài, đợi xe của cảnh sát chạy tới, sốt ruột chết rOI.

“Mau lên, mau lên, đang lề mề cái gì không biết?”

Mồ hôi lạnh trên người anh ta đổ ra, áo sơ mi cũng bị mồ hôi làm ướt.

Lại 3 phút nữa trôi qua, cuối cùng những tiếng còi xe cảnh sát truyền tới, xe của cảnh sát lái tới.

“Tới rồi!”

Đường Văn Chương giống như mũi tên rời khỏi cung, vụt một cái mà lao tới, còn chưa đợi xe dừng ổn định thì anh ta đã mở cửa Xe ra, vẻ mặt tươi cười mà nói với người đối diện: “Chú ba, thím ba, Thu Huyền, Phong Thành, mọi người sao giờ mới tới?

Cháu đã đợi mọi người nửa ngày rồi, đại lẽ nghỉ hưu sắp bắt đầu rồi, tuyệt đối không thể trì hoãn. Đi. Cháu dẫn mọi người vào trong.

Gia đình Đinh Nhị Tiến nhìn nhau, vẻ mặt ai nấy đều viết dấu hỏi chấm.

Trước sau cộng lại không quá một tiếng, sao thái độ của Đường Văn Chương lại thay đổi 180 độ như vậy?

Trước đó còn luôn miệng nói thiệp mời của bọn họ là giả, không cho bọn họ vào, lợi dụng chút quyền lực trong tay ngăn cản, dáng vẻ cực kỳ đáng hận.

Không tới một tiếng ngắn ngủi thì lại nở nụ cười tươi rói, nói chuyện khách sáo, mời bọn họ vào hội trường.

Trong khoảng thời gian này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thật sự đáng để người khác suy ngẫm.

Đình Nhị Tiến là lão hồ đồ, tuy không biết nguyên nhân gì, nhưng biết Đường Văn Chương nhất định bị người khác ‘xử lý ‘ rồi.

Vì vậy ông ta ngồi ở trên xe vắt chéo chân, cố ý k1ch thích Đường Văn Chương: “Xin lõi, tôi đột nhiên cảm thấy lúc này hết hứng gì, không muốn đi vào, Văn Chương à, cậu vẫn là tự mình đi tham gia đi, chúng tôi không tiếp nữa.

Ti Đường Văn Chương nghe vậy thì vừa sốt ruột vừa tức.

Không tiếp nữa?

Ha ha, nếu các người không đi vào thì mạng của Đường Văn Chương mất rồi!

Đường Văn Chương nhìn đồng hồ, chỉ còn chưa đến hai phút, còn không đi vào mạng của anh ta thật sự không giữ được rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK