Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 358

“A, được ạ, cháu sẽ gọi ngay cho chú.”

Bíp bíp…

Bíp bíp bíp…

Điện thoại được nhận.

Đinh Trung giật lấy điện thoại mắng to: “Nhị Tiến, Giang Nghĩa nhà anh bị sao thế hả?”

Đinh Nhị Tiến cố ý giả bộ hồ đồ: “Làm sao vậy? Giang Nghĩa tốt lắm mà.”

“Tốt lắm? Ha hả, cậu ta càng ngày càng kiêu ngạo! anh có biết bây giờ nó còn dám để ông đây đến mời nó ‘xuống núi’ không !!!”

Đinh Nhị Tiến ngáp một cái: “Thật sao? Còn có chuyện như vậy? Nhưng mà có câu thế này? Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu? Gọi ngài đến thì ngài đến một chuyến đi.”

Đinh Trung hoàn toàn chết lặng.

Đây là thái độ con trai nói chuyện với cha mình à?

“Đinh Nhị Tiến, anh muốn tạo phản hả?!”

“Ha ha, con còn có chuyện phải làm, cúp máy đây.”

Lạch cạch.

Đinh Nhị Tiến vốn không thèm để ý đến Đinh Trung, vì vậy tiện tay cúp luôn điện thoại, không chừa tí mặt mũi nào.

Nhiều năm như thế, từ lúc Đinh Trung làm chủ gia đình thì chưa gặp chuyện thế này bao giờ.

“Làm phản rồi làm phản mà.”

“Đứa nào đứa nấy đều phản nghịch!”

“Giang Nghĩa, Đinh Nhị Tiến, tốt lắm, chờ đó cho ông đây !!!”

Định Trung tức giận đến mức đập điện thoại di động xuống đất, giậm chân thật mạnh hai ba cái, khiến Đinh Phong Thành bên cạnh đau lòng không thôi, đây là điện thoại di động anh ta mới mua đó!

Đương nhiên, ông cụ tức giận, Đinh Phong Thành cũng không dám nói lời nào.

Rốt cuộc thì anh ta mới là người gây ra vụ lùm xùm này.

Đinh Trung lạnh lùng nói: “Không phải chỉ là lái xe sao? Ta còn không tin. Ngoại trừ Giang Nghĩa, những người khác đều không làm được?”

Đinh Phong Thành lại lắc đầu, trong lòng nói: Ai cũng có thể lái xe, nhưng Giang Nghĩa là người duy nhất có thể lái nhanh hơn tay lái chuyên nghiệp.

Đinh Trung quay lại ghế ngồi: “Đi, thông báo cho toàn công ty hỏi xem ai có khả năng đánh bại Rắn Hổ Mang? Chỉ cần làm được, không chỉ được phí mời 30 tỷ, mà ông già này cũng thêm vào 30 tỷ. ”

Qua lại một lượt thì thành 60 tỷ rồi!

Với phần thưởng hậu hĩnh thì tất nhiên sẽ có kẻ sĩ.

Đinh Trung tức giận, ông ta không tin tà.

Hai mươi phút sau, Đinh Phong Thành bước lại, thấy chết không sờn nói: “Ông nội, không có dũng sĩ nào nguyện ý cả .”

Tất nhiên rồi.

Người ta là tay đua chuyên nghiệp, đâu phải chuyện đùa, ngài nói đánh bại là có thể đánh bại được sao?

Ngay cả một tài xế lái xe mười mấy hai mươi năm cũng không dám đứng ra đâu.

Đinh Trung bất lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK