Chương 1742
Lần chuyển giao vị trí này sẽ ảnh hưởng đến hướng đi tương lai của toàn bộ Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, nó càng ảnh hưởng đến vấn đề chỗ đứng của mọi người.
Thận trọng!
Giang Hàn Phi nhìn mọi người xung quanh, cao giọng nói: “Mấy ngày nay, mấy lãnh đạo cấp cao chúng tôi đã tiến hành cuộc họp nội bộ, đặt ra một loạt thay đổi nhân sự. Bây giờ, tôi sẽ thông báo cho mọi người từng việc một.”
“Trước hết, Giang Nghĩa không còn giữ chức vụ phó chủ tịch nữa, vị trí này được giao cho Lâm Chí Cường – một người đại diện chuyên nghiệp đảm nhiệm.
“Thứ hai, Lưu Cảnh Minh cũng từ chức tổng giám đốc, vị trí này sẽ giao cho Bạch Dương đảm nhiệm.”
“Tiếp theo, bộ phận quan trọng nhất của công ty – bộ phận nghiên cứu phát triển, chủ quản phòng ban này – Thường Hướng Đông được điều chuyển đến bộ phận hậu cần đảm nhiệm chức chủ quản, vị trí chủ quản bộ phận nghiên cứu phát triển còn trống sẽ giao cho Cự Giải đảm nhiệm.”
Ba sự biến động, tất cả đều rất chấn động.
Ngoài vị trí chủ tịch, ba vị trí phó chủ tịch, tổng giám đốc và chủ quản bộ phận nghiên cứu phát triển này là ba vị trí quan trọng nhất trong công ty.
Hiện tại toàn bộ đều được giao cho cấp dưới của Giang Nghĩa quản lý.
Vậy kết quả rất rõ ràng rồi.
Giang Hàn Phi nói: “Cuối cùng cũng là quan trọng nhất, tôi, Giang Hàn Phi, tuyên bố từ chức chủ tịch Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc. Theo quy định của công ty, nguyên phó chủ tịch cũng chính là người kế nhiệm của công ty – Giang Nghĩa, sẽ tiếp quản vị trí này.”
“Bây giờ, xin mọi người hay dùng những tràng pháo tay nồng nhiệt nhất để chào đón Giang Nghĩa lên bục!”
Hiện trường nổ ra những tràng pháo tay như sấm.
“Giang Nghĩa không sao?” Miêu Đồng kích động đến mức gần như đứng cả lên.
Đôi mắt cô ta nhìn chằm chằm vào vị trí cánh cửa trên bục sân khấu, một lúc sau, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng lâu ngày không gặp kia.
Giang Nghĩa, là Giang Nghĩa!
Anh thực sự vẫn chưa chết, hơn nữa không biết vì sao, mối quan hệ của anh với chủ tịch lại hòa thuận như vậy.
Xem ra, dù sao cũng là cha con ruột.
Biết rằng Giang Nghĩa không có chuyện gì, Miêu Đồng cũng không thể kìm nén được vui mừng trong lòng, lập tức đứng dậy, nhiệt liệt vô tay và hét lớn: “Giang Nghĩa!”
Trên bục sân khấu.
Giang Nghĩa chậm rãi bước ra và vầy tay chào các công nhân viên dưới khán đài, đặc biệt là Miêu Đồng, Giang Nghĩa nở một nụ cười thật sâu với cô ta.
Nụ cười này làm ấp áp trái tim của Miêu Đồng.
Bước tới trước micro, Giang Nghĩa nhìn ba mình, đồng thời mỉm cười.
Sau đó, anh nói với mọi người dưới khán đài: “Các vị đồng nghiệp, tôi biết quyết định hôm nay của chủ tịch có chút đột ngột, cũng biết rằng trình độ và năng lực của tôi vẫn còn thiếu sót, có lẽ còn chưa đủ để đảm nhiệm chức chủ tịch.”
“Nhưng mong mọi người tin tưởng tôi, nhất định tôi sẽ nỗ lực hết sức để dân dắt Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc tiến xa hơn, ổn định hơn và trở nên tốt hơn.”