Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 920

“Có chuyện này à?”

Giang Nghĩa tin tưởng vào y thuật của Tân Uẩn.

Anh quay người đi đến gần hai anh em đó, mở miệng nói: “Tôi cũng là bác sĩ của phòng khám này, để tôi khám một chút đi.”

“Được, anh khám đi.”

Giang Nghĩa đưa tay bắt mạch, kiểm tra sức khỏe của anh ta thật cẩn thận, cuối cùng mới hỏi: “Các người đưa cho tôi đơn thuốc mà các người đã dùng.”

“Ở đây này.”

Em trai đưa đơn thuốc tới, Giang Nghĩa nhận lấy nhìn một hồi rồi lại cười.

Đã tìm được vấn đề rồi.

Sau khi Giang Nghĩa xem cách phối thuốc trên đơn thuốc, anh không vội vàng nói ra nguyên nhân, mà là hỏi vài câu đơn giản: “Sức khỏe của anh trai cậu rất tốt nhỉ, nếu như người bình thường làm như vậy thì đã sớm nằm trên mặt đất mà không đứng dậy nổi rồi.”

Em trai cười lên ha hả.

“Anh có biết hai anh em chúng tôi là ai không hả?”

“Mong anh giới thiệu.”

“Tôi tên là Đỗ Khôn, anh trai tôi tên là Đỗ Càn, là đội viên nòng cốt của đội bóng đá nghiệp dư gần đây, tổ hợp “Càn Khôn vô địch”, có nghe qua chưa?”

Giang Nghĩa lắc đầu, đúng là anh chưa từng nghe tới.

Đỗ Khôn nói: “Từ nhỏ hai anh em chúng tôi đã luyện đá bóng, tố chất thân thể này là thứ mà người bình thường có thể so sánh được à?”

Giang Nghĩa nói: “Ồ, vậy thì khó trách, nếu như người bình thường mà uống trái thuốc, nếu như không chết thì cũng phải tàn phế.”

Lời này vừa mới nói ra khỏi miệng, hai anh em Đỗ Khôn và Đỗ Càn lập tức thay đổi sắc mặt.

Đỗ Khôn vô lực nói: “Anh, anh có ý gì?”

Giang Nghĩa nói: “Trong cơ thể của Đỗ Càn – anh trai anh có một lượng thuốc hoàn toàn ngược lại với đơn thuốc này, điều này đã nói rõ sau khi các người bị bệnh lại chẳng uống thuốc dựa theo đơn thuốc mà bác sĩ đã kê, mà lại uống thuốc ngược lại, thử hỏi làm sao có thể không khiến bệnh tình nặng thêm cơ chứ?”

Có chuyện này à?

Sắc mặt của Tân Uẩn lập tức thay đổi.

Chẳng trách cô ta tìm mãi mà không có cách nào giải thích tại sao một căn bệnh vặt lại trở nên nghiêm trọng như thế, thế mà vấn đề nằm ở chính bệnh nhân.

Đỗ Khôn đứng dậy, chỉ tay vào Giang Nghĩa: “Nè, anh đừng có đứng đây mà ngậm máu phun người! Rõ ràng là do phòng khám của các người kê sai thuốc còn nói chúng tôi uống sai thuốc. Ha ha, hỏi thử xem có ai lấy tính mạng mình ra nói đùa không hả?”

Như này là có đánh chết cũng không chịu thừa nhận.

Đương nhiên, ai làm chuyện này cũng sẽ không thừa nhận.

Giang Nghĩa hỏi: “Được thôi, vậy rốt cuộc là các người muốn làm gì?”

“Làm gì hả, các người trị bệnh khiến anh trai tôi tàn phế, tôi muốn các người bồi thường tiền.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK