Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1799

Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng.

Đó không phải là công ty khoa học kỹ thuật đứng đầu nước sao.

Ông Lâm kinh ngạc nhìn Giang Nghĩa: “Không biết anh Giang có quan hệ gì với khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng?”

Giang Nghĩa thờ ơ nói: “Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng là một trong những công ty của tôi”

Bùm!!!

Cơ thể ông Lâm lắc lư, một công ty lớn như vậy mà chỉ là một trong những công ty của anh ta.

Vậy xuất thân của Giang Nghĩa đáng sợ đến mức nào?

Nghĩ đến sự thiếu tôn trọng của mình với Giang Nghĩa lúc nấy, ông Lâm có chút xấu hổ nói: “Thực sự không ngờ anh Giang làm việc lại khiêm tốn như vậy, xin hãy tha thứ cho kẻ mắt chó nhìn người thấp như tôi, lúc trước đã nói nhiều lời thiếu tôn trọng.”

Giang Nghĩa xua tay: “Không cần lo lắng.

Tiền đã được chuyển đến rồi, bây giờ quyền sử dụng của mảnh đất này thuộc về tôi đúng không?”

“Đúng vậy.

Giang Nghĩa gật đầu, anh cố ý nhìn về phía Vũ Cao Phong đang đau đến mức đổ mồ hôi nói: “Anh nghe rõ đây, tôi muốn tiệm thuốc Hồng Hội có tuổi đời một trăm năm tiếp tục mở cửa kinh doanh, từ nay về sau không cho bất kỳ người nào có ý đồ với nó.

“Nếu như bất động sản Cường Long còn có bất kỳ suy nghĩ bất chính nào, tôi sế nhổ cỏ nhổ tận gốc công ty của mấy người!”

Lợi hại.

Vô cùng lợi hại.

Nói xong, Giang Nghĩa nâng cánh tay lên, Vũ Cao Phong ngã về phía sau, lăn trên mặt đất mấy vòng, bò dậy, chán nản bỏ chạy.

Vũ Cao Phong dân người chạy đi, đến một con hẻm thì dừng lại, thở hổn hển.

Anh ta vừa xoa cánh tay vừa nói: “Cái tên họ Giang này khỏe thật, đè cánh tay của mình đến mức sắp gãy rồi.”

Một tên thuộc hạ hỏi: “Giám đốc Vũ, chúng ta cứ từ bỏ như vậy sao? Thật sự chắp tay nhường miếng đất kia cho người khác?”

Lông mày Vũ Cao Phong nhíu chặt lại.

Anh ta thật sự không ngờ đến Giang Nghĩa lại có thể bỏ ra ba nghìn tỷ để mua miếng đất kia, càng không ngờ đến Giang Nghĩa thật sự không vì kiếm tiền mà chỉ muốn tiếp tục kế thừa tinh hoa dân tộc.

‘Đồ ngốc’ như thế này thật sự rất hiếm gặp.

“Đợi tôi đi hỏi ý kiến của chủ tịch.”

Vũ Cao Phong gọi điện thoại cho chủ tịch của bất động sản Cường Long-Triệu Chí Long, sau khi điện thoại được kết nối, anh ta nói hết toàn bộ sự việc cho Triệu Chí Long biết.

Đối phương nghe xong thì trầm mặc rất lâu, cuối cùng đưa ra một đán án: Cho dù dùng thủ đoạn gì, cũng phải giành được mảnh đất kia về!

Điện thoại đã bị cúp.

Thuộc hạ hỏi: “Giám đốc Vũ, sếp Triệu nói thế nào?”

Vũ Cao Phong có chút khó xử nói: “Ý của sếp Triệu là yêu cầu chúng ta nghĩ mọi cách giành lại mảnh đất kia. Vấn đề là, bây giờ mảnh đất kia đã bị Giang Nghĩa mua lại, nhận được sự cho phép của phía chính phủ và sự bảo vệ của pháp luật, không dễ động vào.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK