Chương 1925
“Đi, về thôi.”
Giang Nghĩa quay đầu xe, rời khỏi hiện trường.
Mười hai giờ khuya.
Đàm Quốc Đống đến biệt thự nhà họ Đàm, gặp Đàm Vĩnh Thắng và kể lại tình hình tại hiện trường cho ông ta.
“Ông nội, cháu đã làm theo những gì ông dặn rồi.”
“Cháu đã tiết lộ tất cả thông tin và chứng cứ cho Giang Nghĩa, Giang Nghĩa cũng không nương tay, lập tức liên hệ với cảnh sát, bắt Dương Trí Dũng đi ngay tại bữa tiệc.”
Dừng một chút, Đàm Quốc Đống vô cùng lo lăng nói: ‘Bây giờ nhà họ Đàm đã mất sạch thể diện. Dương Trí Dũng bị bắt, cảnh sát lại có quá nhiều bằng chứng, Chế tạo Trí Canh chắc chăn không giữ được nữa rỒI.
“Hơn nữa hiện giờ nhà họ Đàm của chúng ta sắp phải đối mặt với cuộc tấn công tiêu cực rất lớn, các tờ báo lớn ngày mai sẽ viết xấu về chúng ta, đây thực sự là một thảm hoạ.”
Đúng là một thảm hoạ đối với nhà họ Đàm.
Nhưng điều kỳ lạ là Đàm Vĩnh Thăng lại rất bình tĩnh, không thấy ông ta nổi giận hay lo lắng chút nào.
Đã thế ông ta còn có tâm trạng thay nước trong bể cá nữa chứ.
Đàm Quốc Đống cau mày: “Ông nội, ông không lo lắng ạ?”
“Lo lăng cái gì?” Đàm Vĩnh Thắng cười khẩy: “Chẳng phải ngay từ đầu đã dự đoán được trước những điều này rồi sao?”
“Tuy là nói như vậy nhưng ông à, áp lực mà chúng ta phải đối mặt là rất lớn đấy.”
“Áp lực phải đối mặt càng lớn thì tình hình của chúng ta càng tệ, như vậy mới càng chứng minh được năng lực và thái độ làm việc của cháu.’ Đàm Vĩnh Thắng nhìn Đàm Quốc Đống, nói đầy ẩn ý: ‘Cháu nghĩ xem, Giang Nghĩa nhìn thấy tình cảnh thảm hại của chúng ta bây giờ sẽ nghĩ thế nào?”
Đàm Quốc Đống bĩu môi: “Còn phải nói sao? Chắc chắn nó sẽ trốn ở phía sau cười trên nỗi đau khổ của người khác.”
“Đúng vậy.” Đàm Vĩnh Thắng gật đầu: “Giang Nghĩa vui thì sẽ yên tâm về cháu, sự tin tưởng của cậu ta về cháu cũng sẽ cao hơn. Sau này hai bên hợp tác cũng thuận tiện hơn nhiều. Hơn nữa con người càng vui sẽ càng dễ lơ là sơ suất. Điều chúng ta cần lầm là che giấu, tạm thời thu lại mọi sự sắc bén, chờ thời cơ thích hợp rồi tung đòn trí mạng!”
Đàm Quốc Đống gật đầu: “Cháu hiểu rồi.”
Mặc dù Đàm Quốc Đống rất ghét Đàm Vĩnh Thắng, cũng không hiểu nổi những việc làm của ông ta, nhưng phải nói rằng anh ta vấn rất ‘khâm phục” ông ta.
Nếu đối đầu trực diện thì chưa tới ba hiệp, Đàm Quốc Đống sẽ bị lão cáo già này hạ gục.
Hai bên hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Dù là người thông minh như Giang Nghĩa thì Đàm Quốc Đống vẫn thấy chắc chắn cuối cùng Giang Nghĩa sẽ thua trong tay lão cáo già này!
Con cáo già này quá gian trá, xảo quyệt.
“Được rồi, cháu về đi, ngủ một giấc thật ngon, chuẩn bị đối mặt với áp lực lớn ngày mai đi” Đàm Vĩnh Thăng nói.
“Cháu biết rồi thưa ông.”
Đàm Quốc Đống lập tức rời đi.