Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 261

“Ừ, tôi biết rồi.”

Giang Nghĩa đưa tay nhận lấy khay, sau đó đóng cửa lại, quay người đi tới bên giường rồi đặt khay xuống.

Đinh Thu Huyền lập tức đứng lên: “Em đói quá, mau cho em ăn đi.”

Cô đưa tay cầm lấy thìa để ăn cháo, nhưng lại bị Giang Nghĩa ngăn lại.

“Sao vậy?”

Giang Nghĩa cười không đáp, cầm đũa lên gảy hai lần rồi múc một thìa cháo lên mũi ngửi.

Anh nói: “Cháo này không còn mới.”

“Hả?”

“Có mùi sắp ôi thiu, chắc là cháo còn sót lại từ sáng nay, thậm chí là từ hôm qua, đun lần hai rồi mới mang lên. Anh thấy không nên ăn thì hơn.”

Đinh Thu Huyền bĩu môi: “Nhưng em đói quá.

Giang Nghĩa mỉm cười: “Chẳng phải vừa rồi người phục vụ nói tầng một có nhà ăn đấy sao? Em xuống đó ăn đi.”

“Cũng đúng, biết đâu còn có món khác ngon hơn, vậy chúng ta cùng xuống đi.”

Giang Nghĩa xua tay: “Anh hơi đau bụng, phải đi vệ sinh đã. Em xuống ăn trước thấy có món nào ngon thì gọi giúp anh nhé, lát nữa anh xuống sau.”

“Vâng, em đói lắm rồi, xuống ăn trước đây, anh nhanh lên nhé.”

PIN Đinh Thu Huyền mặc lại áo khoác, cầm chìa khoá đi xuống lầu.

Nụ cười trên mặt Giang Nghĩa lập tức đông cứng, hai mắt như muốn bùng lên ngọn lửa.

Anh bẻ gãy chiếc thìa, nhìn chằm chằm vào hai bát cháo trên khay rồi lẩm bẩm: “Tôn Tuấn Phong, anh đang tự tìm cái chết đấy!”

Giang Nghĩa đã cho anh ta một bài học vì những việc làm lúc trước, anh cứ tưởng anh ta sẽ biết kiềm chế.

Ai ngờ Tôn Tuấn Phong lại càng bạo gan hơn.

Lần này anh ta còn dám bỏ thuốc Đinh Thu Huyền, đây là điều Giang Nghĩa không thể tha thứ.

Anh ta đã chạm vào vảy ngược của anh.

Tôn Tuấn Phong chạy trời không khỏi nắng.

Là chiến thần Tu La biên giới phía Tây, Giang Nghĩa không chỉ biết đánh nhau’ mà còn có tài trinh sát siêu phàm.

Nếu không, không biết anh đã bị ám sát bao nhiêu lần.

Vừa nhìn thấy thiết kế tinh xảo bên trong ổ cắm, anh đã biết khách sạn này có gì đó không ổn, lúc đầu anh chỉ nghĩ là do khách sạn không sạch sẽ, cho đến khi cháo được mang đến anh mới biết tất cả đều không phải người của khách sạn.

Nói cách khác, sẽ không chỉ là người của khách sạn.

Bởi vì người trong khách sạn dù có to gan đến đâu cũng chỉ dám chụp lén chứ làm sao dám bỏ thuốc khách?

Bỏ thuốc, còn liều lượng lớn thế này chức chắn là có ý đồ khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK