Chương 1936
Hai bên đều không nói gì, trong khoảng thời gian ngắn bầu không khí trở nên căng thẳng một cách kỳ lạ.
Thật lâu sau Đàm Quốc Đống mới chậm rãi nói: ‘Ông nội, cháu nghe nói ông muốn khởi tố cháu ạ?”
Đàm Vĩnh Thăng lạnh lùng trả lời: ‘Đúng vậy, tao muốn khởi tố mày.”
Ông †a cũng không hề lảng tránh.
Đàm Quốc Đống hỏi: ‘Vì sao?”
“Mày còn hỏi vì sao à? Tối qua mày gọi điện cho Giang Nghĩa làm gì trong lòng mày không tự biết rõ à?” Đàm Vĩnh Thắng hừ lạnh một tiếng: “Đến tận bây giờ tao vẫn không ngờ được mày lại hợp tác với Giang Nghĩa đối phó với nhà họ Đàm chúng ta đấy. Quốc Đống, tao thật sự thất vọng vì mày!”
Con cáo già này lại đẩy hết trách nhiệm cho anh ta.
Đàm Quốc Đống cắn chặt răng tiếp tục nói: “Ông nội cố ý dắt mũi để cháu hợp tác với Giang Nghĩa, ông giỏi thật đấy, còn nói cái gì mà làm gián điệp hai mang, nhưng thật ra muốn buộc chặt hai bọn cháu vào một chố, sau đó trừ bỏ hai chúng cháu, đúng là một mũi tên bắn hai con chim. Ông thật sự ác độc.”
Đàm Vĩnh Thắng nói: “Mày đang nói linh tỉnh cái gì thế? Sao tao không hiểu gì cả?”
Đúng là biết giả vời Đàm Quốc Đống cũng ngả bài: “Ông nội à, tục ngữ nói đúng, chó vội cũng có thể nhảy tường, ông đừng ép cháu quá nếu không cháu không biết cháu sẽ làm ra chuyện gì đâu.
“Hả? Mày thì có thể làm được chuyện gì?
Chẳng lẽ mày muốn giết tao à?”
“Giết ông? Không đâu, cháu đâu có dã man như ông nội chứ? Trước kia ông đâm Khương Tiến Đạt một đao thật sự ác độc đấy.”
Vừa nhắc tới ba chữ “Khương Tiến Đạt”, giọng nói của Đàm Vĩnh Thắng cũng biến đổi.
Ông ta hỏi: ‘Mày có ý gì?”
“Không có ý gì. Cháu chỉ muốn nhắc nhở ông nội một câu là video hiện trường ông giết hại Khương Tiến Đạt đang nằm trong tay cháu, nếu ông dồn cháu vào chỗ chết thì chúng ta chết chung cũng hay nha.
Cháu ngồi tù, ông bị xử bắn, tất cả mọi người đều xong đời.”
Đàm Vĩnh Thắng híp mắt.
Ông ta không ngờ Đàm Quốc Đống nắm giữ video giết người đó, nếu thật sự nộp cho cảnh sát thì chắc chắn ông ta sẽ bị bắt và bị tuyên án tử hình.
Chuyện tới nước này, chỉ có thể…
Cứng đối cứng!
Đàm Vĩnh Thăng nở nụ cười, ông ta nói: “Quốc Đống, ông biết cháu là một đứa trẻ hiếu thuận. Cháu nghĩ là ông thật sự không biết nhiều năm qua cháu ở cạnh ông là muốn làm cái gì à? Không phải cháu muốn †ìm kiếm tung tích của ba cháu – Đàm Thành Nghĩa, ư?”
Đàm Quốc Đống nghe thấy cái tên ‘Đàm Thành Nghĩa’ thì cũng thay đổi sắc mặt.
Đàm Vĩnh Thắng tiếp tục nói: ‘Quốc Đống à, ông nói cho cháu biết, nếu ông chết thì Thành Nghĩa cũng không sống được đâu.
Không chỉ như vậy đến cả mẹ cháu – Vu Mỹ Lan, cũng sẽ không có cơ hội sống tiếp.”
“Quốc Đống à, cháu có chắc là cháu muốn dùng mạng của ba người nhà cháu để đổi lấy mạng của một mình ông không?”
Thật sự rất ác độc.
Có câu nói “hổ dữ không ăn thịt con nhưng Đàm Vĩnh Thắng lại ác độc đến tận xương tủy, vì để cứu lấy mình mà không tiếc lôi cả con trai con dâu cùng xuống nước.