Chương 1909
Hóa ra, đây chính là chân tướng sự việc.
Ôn Nhược Hà không chỉ hạ độc Giang Nghĩa, còn sợ lúc độc tính của Giang Nghĩa phát tác không bị đánh chết, lựa chọn hợp tác với Hứa Tấn, nhất định phải lấy được mạng của Giang Nghĩa.
Sư phụ?
Haha Vì quyền lực, chuyện gì Ôn Nhược Hà cũng làm ra được.
Sự ấm áp duy nhất còn sót lại trong lòng Giang Nghĩa đã biến mất hoàn toàn, tình cảm sư đồ không còn nữa!
Hứa Tấn nhìn đồng hồ: “Đến giờ rồi, Giang Nghĩa, anh tiêu đời rồi.”
Cả người Giang Nghĩa quả nhiên mất đi tất cả sức lực, mềm nhũn, bại liệt ở trên mặt đất.
Hứa Tấn vất đồ ăn vặt đi, vừa vung cánh tay, vừa đi về phía Giang Nghĩa: “Tôi còn phải cảm ơn anh vì đã giúp tôi xử lý chín người còn lại, như vậy tôi chỉ cần xử lý một mình anh là có thể lấy được tất cả chìa khóa, tôi trở thành người hợp tiêu chuẩn đầu tiên đi ra!”
“Giang Nghĩa, tôi sẽ lấy mạng của anh!”
Bùm!
Nắm đấm to như cái xoong đánh về phía đầu Giang Nghĩa, năm đấm này có thể đập vỡ cả gạch.
Nếu như bị đánh chính diện, chắc chắn sẽ chết.
Lúc nắm đấm kia sắp rơi vào đầu Giang Nghĩa, khi Hứa Tấn lộ ra dáng vẻ dương dương đắc ý, đột nhiên Giang Nghĩa ngẩng đầu lên, lộ ra một nụ cười tà ác.
Cùng lúc đó, đầu của anh hơi né đi, tránh được nắm đấm của Hứa Tấn.
“Sao có thể?” Hứa Tấn sững sờ.
Tốc độ này, phản ứng này không hề giống người bị trúng độc.
Tại sao?
Anh ta biết cũng không giải quyết được gì.
Bởi vì, năm đấm của Giang Nghĩa đã đánh vào mặt anh ta.
“Con lợn ngu ngốc, tôi đã giải được độc từ lâu rồi.”
Lúc này, trong khán phòng của địa điểm khảo nghiệm, các thế lực từ khắp nơi kéo đến theo dõi trận chiến. Trong đó người phấn khích nhất chính là Ôn Nhược Hà.
Ông ta ngồi trên ghế, mắt chỉ nhìn về một hướng.
Phòng số ba!
Những phòng khác ông ta đều không quan tâm, chỉ quan tâm căn phòng số 3, vì ở đó có Giang Nghĩa.
Ôn Nhược Hà cầm chuỗi hạt tràng trong tay và nhìn cửa phòng số 3 không chớp mắt.
Dựa theo thời gian đã tính thì hẳn là lúc này Giang Nghĩa đã bị trúng độc, cả người không còn sức lực, chỉ có thể bị đánh.
Ông ta tin răng với năng lực của Hứa Tấn thì hắn ta sẽ dư sức đánh bại một Giang Nghĩa không còn khả năng đánh trả. “Hứa Tấn, cậu nên ra ngoài rồi.
Lời còn chưa dứt, một tiếng động lớn vang lên.
Bức tường của căn phòng số ba rung chuyển dữ dội.
Uy lực thế nào mới có thể khiến cho bức tường rung chuyển? Rốt cuộc bên trong đã xảy ra trận chiến ở đẳng cấp như thế nào?