Chương 1872
Sau khi liên tục nhọc lòng vì các loại chuyện vụn vặt, Giang Nghĩa cuối cùng cũng quay về Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, lén hưởng thụ cuộc sống thảnh thơi.
Anh đứng ở trước cửa sổ sát đất cực lớn, nhìn cảnh sắc thủ đô, tâm trạng cũng dễ dịu hơn.
Nhưng cũng chỉ là sự bình yên ngắn ngủi.
Rất nhanh thì Giang Nghĩa đã nhớ tới những trách nhiệm anh phải gánh vác, hai vai không khỏi cảm thấy nặng nề áp lực.
Chức vị chiến thần Tu La buộc phải lấy lại.
Bên kia phải cẩn thận ứng phó với nhà họ Đàm, buộc phải trong thời gian ngắn nhất khiến Thịnh Lạc tìm được một ‘thế lực mới”
có thể dựa vào, từ đó thoát khỏi sự khống chế của nhà họ Đàm.
Sau đó nữa mới có thể khai chiến chính diện với Đàm Vĩnh Thắng – gia chủ của nhà họ Đàm.
Vì chú hai, cuộc chiến này phải thắng.
Giang Nghĩa đứng ở trước cửa sổ sát đất cực lớn, thở dài, hết chuyện này tới chuyện khác đè trên vai, cho dù là người sắt cũng cần thời gian nghỉ ngơi.
Mà Giang Nghĩa từ sau khi tới thủ đô, đâu có một ngày được nghỉ ngơi?
Trước đó không được.
Bây giờ càng không được.
Khi Giang Nghĩa nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, cửa được đẩy ra, thư ký Miêu Đồng cầm một đống văn kiện rất dày đi vào.
Còn chưa đợi cô ta mở miệng thì Giang Nghĩa quay lưng nói với cô ta: “Tất cả mọi việc giao hết cho Lâm Chí Cường xử lý, tôi không muốn nghe bất cứ chuyện vặt vãnh nào cả.
Miêu Đồng lẩm bẩm: “Đâu có ai làm chủ tịch như anh chứ? Hoàn toàn là phất tay cho người khác làm, tất cả mọi việc đều giao hết cho Lâm Chí Cường, anh yên tâm về anh ta như vậy à?”
Giang Nghĩa chỉ cười không nói.
Nếu ngay cả Lâm Chí Cường cũng không đáng được tin tưởng, vậy trên đời này không tồn tại người có thể tin tưởng.
Miêu Đông tiếp tục nói: “Nhưng những chuyện khác giao cho Lâm Chí Cường không có vấn đề gì, chuyện liên minh khoa học kỹ thuật tôi cảm thấy vẫn cần anh đích thân xử lý.
Đồng minh khoa học kỹ thuật?
Vân là lần đầu tiên nghe thấy từ này.
Giang Nghĩa hỏi: “Đồng minh khoa học kỹ thuật là gì?”
Miêu Đồng giải thích: “Là một tổ chức do chính phủ dân đầu tổ chức, các công ty khoa học kỹ thuật của thủ đô đều tham gia, mục đích chính là để học hỏi, thúc đẩy phát triển; có điều ấy mà, dựa theo tình hình của mấy năm gần đây thì thấy các nhà đều không chịu tiết lộ kỹ thuật ra ngoài, cái gọi là giao lưu học hỏi chỉ có thể là khẩu hiệu.”
Cũng tức là, liên minh khoa học kỹ thuật là một tổ chức có tính cách nửa nhà nước.
Hơn nữa hữu danh vô thực.
Giang Nghĩa hơi nheo mắt lại, trong lòng tính toán.
Cái mà khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc lúc này cần không phải là nơi tránh nạn’ như liên minh khoa học kỹ thuật sao? tuy là tố chức nửa nhà nước, nhưng đó cũng là chính phủ, không phải là cái nhà họ Đàm có thể tùy tiện động vào.