Chương 1732
Đàm Vĩnh Thắng cho rằng ông ta thiếu nợ phong lưu cả đời cũng không cần trả, lại không biết, hai đứa con của ông ta đã sớm mai phục ở bên cạnh ông ta suốt tám năm.
Giang Hàn Tâm nói: “Tên đàn ông khốn nạn kia vứt bỏ mẹ của chúng tôi, cũng vứt bỏ tôi cùng anh trai. Trong thời thơ ấu của chúng tôi, không có ba.
“Mỗi khi nhìn thấy con nhà người ta làm nũng với ba, chúng tôi sẽ vô cùng ghen tị, tức giận.”
“Ba chúng tôi đâu?”
“Nếu có ba ở đây, chúng tôi sẽ không cô độc như vậy; nếu có ba ở đây, mẹ sẽ không mệt chết ở công trường.”
“Vừa nghĩ tới bộ dáng mẹ chết thảm, tôi hận không thể chặt tên khốn kia thành tám khúc, mới hạ mối hận trong lòng!”
Thì ra, tổ tiên nhà họ Giang còn trải qua loại chuyện ly kỳ khúc chiết này.
Càng không thể ngờ được, nhà họ Giang bọn họ thế mà là cùng một dòng với nhà họ Đàm, Giang Nghĩa còn là cháu ruột của gia chủ nhà họ Đàm – Đàm Vĩnh Thắng.
Đột nhiên, Giang Nghĩa hiểu ra.
Anh hiểu, vì sao mình là giống Đàm Quốc Đống đến bảy phần rồi.
Cùng là cháu của Đàm Vĩnh Thắng, Giang Nghĩa và Đàm Quốc Đống đều từ một dòng mà ra, trông giống nhau mấy phần cũng không có gì lạ.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Giang Nghĩa nhìn về phía Giang Hàn Tầm, lúc này, anh đã đoán được đại khái “kế hoạch lớn” của đối phương là gì rồi.
“Cho nên, kế hoạch lớn của ông chính là muốn gi3t chết Đàm Vĩnh Thắng, lấy lại công bằng thay cho bà nội cũng là thay cho bản thân ông sao?”
“Cậu chỉ nói đúng một nửa.”
Giang Hàn Tầm lại ném một viên kẹo cao su vào miệng, vừa nhai vừa nói: “Nếu như chỉ là gi3t chết Đàm Vĩnh Thắng, tám năm này tôi có rất nhiều cơ hôi. Nhưng vậy là đủ rồi sao? Không, vĩnh viễn không đủ.”
“Cái mà Đàm Vĩnh Thắng quan tâm chính là hai chữ – danh lợi, ông ta càng quan tâm cái gì, tôi lại càng muốn hủy diệt cái nấy.”
“Kế hoạch lớn của tôi, là hủy hoạt sản nghiệp trăm năm của nhà họ Đàm trong chốc lát, lúc Đàm Vĩnh Thắng tuyệt vọng thống khổ, để ông ta đói mà chết tươi! Để ông ta cũng thử một chút gian khổ của mẹ tôi năm đó.
Kế hoạch thật độc ác.
Nhưng mà, gia nghiệp trên trăm năm của nhà họ Đàm, căn cơ sâu rộng, mạng lưới quan hệ bao phủ cả thủ đô.
Muốn nhổ tận gốc nhà họ Đàm?
Một chữ: Khó.
Đây cũng là vì sao Giang Hàn Tầm tốn hết tám năm cũng không thu hoạch được gì.
Giang Nghĩa hỏi: “Ông hoàn thành kế hoạch lớn của ông, sao lại phải giam giữ ba tôi?”
Giang Hàn Tầm khinh thường nói: “Vì sao?
Cậu hỏi ông ta ấy!”
Trên giường bệnh, Giang Hàn Phi bất đắc dĩ nói: “Bởi vì ba căn bản không muốn tiêu diệt nhà họ Đàm, cũng không muốn gi3t chết Đàm Vĩnh Thắng. Dù có nói thế nào, đây cũng là ba của bọn ba, cho dù người ba ấy phạm vào tội nghiệt lớn đến mức nào, cũng sẽ không có con trai đi giết ba, đây là tội nghiệt trái với cương thường đạo lý, ba sao có thể cho phép?”