Chương 2034
“Tôi biết rồi.
Hai người bọn họ nhìn nhau, không cần nói gì nữa, bọn họ đều năm chắc đại khái đối phương đang nghĩ gì.
Ngoài miệng không nói hợp tác, nhưng hành động thực tế của bọn họ chính là hợp tác.
Tập đoàn Đinh Thị, hay nói cách khác là Giang Sơn Ấn, hợp tác với chính phủ, cùng nhau chống lại con quái vật khổng lồ là tập đoàn Hoa Thượng! Coi như đã cho nó rất nhiều mặt mũi rồi.
Sau đó hai người rời khỏi phòng nhỏ, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Sau khi khách sáo một phen, Giang Nghĩa rời khỏi khách sạn.
Trước khi đi anh còn đặc biệt nhấn mạnh hai ngày nữa hãy thả nhân viên phục vụ đang bị nhốt trong trại giam ra, cho anh ta một bài học là được rồi, không cần phải nhốt anh ta tám đến mười năm thật.
Giang Nghĩa lái xe về nhà.
Một trận chiến vô hình sắp diễn ra; đêm khuya ba ngày sau, bến tàu Hắc Thủy sẽ xảy ra chuyện gì, Giang Nghĩa vô cùng chờ mong.
Sau khi về đến nhà, người nhà ai cũng xúm lại hỏi Giang Nghĩa về tình hình bữa cơm.
“Yên tâm, tôi không sao.” Giang Nghĩa bình tĩnh đáp.
Đinh Thu Huyền đi lên phía trước nói: “Không sao là tốt rồi. Đúng rồi, chúng ta nên nhập hộ khẩu cho con thôi. Chuyện này không thể trì hoãn được nữa.
Giang Nghĩa gật đầu.
Thế là anh lại lái xe đưa vợ con tới đồn công an gần nhất để nhập hộ khẩu cho con.
Sau khi đến nơi, Giang Nghĩa dừng xe lại và bật ô lên, để Đinh Thu Huyền ôm con đi vào đồn công an.
“Chúng tôi muốn nhập hộ khẩu cho con.
Giang Nghĩa nói với nữ cảnh sát đang làm nhiệm vụ.
Nữ cảnh sát kia cũng không phải nhân viên biên chế chính thức mà chỉ làm việc thời vụ thôi. Cô ta vừa sơn móng tay vừa trả lời: “À, vậy điền giấy tờ đi.”
Cô ta chỉ nói mà không làm, bảo điền giấy tờ nhưng lại không đưa giấy tờ cho Giang Nghĩa điền.
Giang Nghĩa đứng trước ô cửa sổ kia như một tên ngốc. Chờ mãi chờ mãi, cuối cùng anh chờ hết nổi, tức giận nói: “Cô có thể cất lọ sơn móng tay đi không? Đưa giấy cho tôi thì tôi mới điền được chứ.”
Người làm thời vụ kia nhíu mày lại, hơi nâng mí mắt lên nhìn Giang Nghĩa rồi nói bằng giọng điệu không thân thiện: “Anh gào gì mà gào? Không nhìn lại thử xem đây là nơi nào. Anh tưởng đây là chỗ mà anh có thể ra oai à? Còn gào nữa tôi sẽ giam anh lại đấy!”
Bây giờ người làm thời vụ cũng thật nóng nảy.
Giang Nghĩa siết chặt hai nắm đấm, nhịn không được nữa muốn nổi đoá.
Đỉnh Thu Huyền phát hiện tình hình không đúng lắm, biết Giang Nghĩa nóng tính, nếu để mặc cho anh tiếp tục thì chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra. Thế là cô nhanh chóng đi lên giảng hoà.
Cô ôm con, kéo kéo ống tay áo Giang Nghĩa rồi nói với người làm thời vụ kia: “Xin lỗi, vừa rồi thái độ của chúng tôi không tốt, mong cô thứ lỗi. Còn nữa, cô có thể đưa văn bản giấy tờ cho chúng tôi để chúng tôi điền được không?”
Thái độ và giọng điệu như vậy đã là cực kỳ nhường nhịn rồi.