Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1507

Đáng tiếc, không có nếu như.

Đường Văn Chương vì sự vô trị của mình mà trả cái giá đau đớn!

Trên sân khấu.

Giang Nghĩa đứng thẳng ở đó, nở nụ cười nhìn mọi người dưới sân khấu.

Nhìn cho tới khi tiếng võ tay dừng lại.

Giang Nghĩa lúc này mới từ từ mở miệng nói: “Thưa các quý ông, quý cô, cảm ơn mọi người đang dành ít thời gian trong quỹ thời gian bận rộn để tới tham gia đại lễ nghỉ hưu lần này, vì chuyện nhỏ của cá nhân tôi đã kinh động tới mọi người, thật sự là xin lỗi.”

“Nhưng tôi dù sao vần là tổng phụ trách của khu Giang Nam, cho dù tôi không thích bữa tiệc khoa trương, có vài chuyện nên nói rõ với công chúng vân phải nói rõ với công chúng.”

“Đầu tiên điểm thứ nhất, tôi xin lỗi mọi người, mãi không có công khai thừa nhận thân phận, đây là một chút ích kỷ của tôi…

Hai tiếng trước, Giang Nghĩa về cơ bản để làm một báo cáo tổng kết về tình hình công việc từ khi nhận chức đến nay, coi như là cho mọi người một lời giải thích.

Sau đó, anh cúi sâu người.

“Lời cuối cùng của buổi lễ, tôi muốn nói một tiếng xin lỗi với người nhà của tôi.”

“Không giấu gì mọi người, cho tới trưa nay, người nhà của tôi cũng không biết thân phận của tôi, tôi giấu mọi người đồng thời cũng giấu người nhà của tôi.”

“Chỉ vì tôi không muốn người nhà lo lắng cho tôi, cũng không muốn người nhà vì thân phận đặc biệt của tôi mà rơi vào trong rắc rối!”

“Hôm nay chọn để người nhà biết, cũng là vì tôi sắp thoái ẩn rồi.”

“Một lần nữa, tôi muốn nói tiếng xin lõi!”

Giang Nghĩa lần nữa cúi sâu người.

Đám người, Đinh Nhị Tiến, Đinh Thu Huyền ở dưới sân khấu nhìn mà trong lòng rất phức tạp, loại cảm giác đó có một chút kỳ lạ.

Nếu luôn không biết thân phận của Giang Nghĩa thì cũng thôi, bọn họ sẽ coi Giang Nghĩa là người bình thường mà đối đãi, nên sống ngày tháng như nào thì sống thế đó; Nếu ngay từ đầu biết thân phận của Giang Nghĩa cũng được, bọn họ sẽ khách sáo với Giang Nghĩa, thậm chí có thể lợi dụng thân phận của Giang Nghĩa để làm một số việc, tăng mặt mũi cho mình; Điều khó chịu nhất chính là loại tình huống như hiện nay, biết thân phận của Giang Nghĩa lại đối mặt với cảnh Giang Nghĩa thoái ẩn, sau này muốn mượn điều này để khoe khoang cũng không được.

Đinh Nhị Tiến thở dài, sợ rằng đây là Giang Nghĩa cố ý.

Người đàn ông này khiêm tốn quen rồi, ghét nhất người bên cạnh lợi dụng thân phận của anh đi khoe khoang khắp nơi nhỉ?

Đại lễ nghỉ hưu diễn ra gần ba tiếng.

Giang Nghĩa sau khi thuật lại xong tất cả sự việc thì rời khỏi sân khấu.

Lâm Chí Cường ở hội trường chỉ huy người dưới trướng sơ tán mọi người một cách có trật tự, mọi người dựa theo ban ngành rời khỏi hội trường buổi lẽ.

Đường Văn Chương đi ở trong đám người, mặt không còn huyết sắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK