Chương 1890
“Vậy, để tôi cho anh một lễ gặp mặt đi.”
“Xem xem rốt cuộc anh bao nhiêu thực lực.
Mấy ngày sau đó, Giang Nghĩa ngoài gặp mặt Dương Khải Vinh mấy lần, cũng không có bất kỳ điều gì khác lạ.
Đại khái là vào khoảng ngày thứ tư, Giang Nghĩa đưa người đến liên minh khoa học kỹ thuật, đệ trình bảng kế hoạch hạng mục.
Trùng hợp là, người của khoa học kỹ thuật Trọng Môn cũng đến cùng ngày.
Ở cổng lớn.
Giang Nghĩa lần đầu tiên gặp mặt nói chuyện với Kerry.
“Chủ tịch Giang, không ngờ các anh cũng hoàn thành bản kế hoạch hôm nay, thật trùng hợp.” Kerry nói.
Giang Nghĩa mỉm cười trả lời: “Đúng vậy, thật là trùng hợp, trùng hợp như thể ngay từ đầu đã có người nói để hai chúng ta cùng đệ trình bản kế hoạch vậy.”
Kerry cũng cười, “Tôi đây không phải là ôm cây đợi thỏ sao?”
“Là ôm cây đợi thỏ, hay là chui đầu vào lưới, cũng khó nói lắm.”
Hai người thu lại nụ cười, đối diện mấy giây, sau đó cùng nhau đi vào tòa nhà liên minh khoa học kỹ thuật.
Đi thang máy lên tầng sáu, đi vào phòng họp.
Dương Khải Vinh đã chờ trong phòng hội nghị chờ từ lâu, vừa thấy có hai nhóm người đi đến thì vội vàng cho người mang nước lên, thái độ cực kỳ khiêm tốn.
Dù sao cũng là có việc cậy nhờ, người phải có thái độ tốt chắc hẳn phải là anh ta.
Dương Khải Vinh cười nói: “Không ngờ hôm nay cả hai công ty sẽ hoàn thành bản kế hoạch, hơn nữa còn đưa đến đây sớm như vậy, thật trùng hợp, trùng hợp.”
Bạch Dương hừ lạnh một tiếng, “Là rất trùng hợp sao, tin chúng tôi đến sớm cũng chỉ nói cho một mình chủ nhiệm ông Dương thôi, cũng không biết người khác sao lại nghe được tin này.”
Lời nói bóng gió, ý tứ như là Dương Khải Vinh đã tiết lộ để Kerry biết vậy.
Kerry ho khan mấy tiếng, nhàn nhạt nói: “Các người đừng kênh kiệu, ai sẽ nhàm chán cả ngày để ý nhất cử nhất động của các người chứ?”
Bạch Dương nhún vai, “Cái này thì khó nói lắm, luôn có mấy người nhàm chán cứ thích để ý hành động của người khác.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Trong phòng không khí gượng gạo.
Ngay sau đó, Dương Khải Vinh nói: “Vậy, các người không phải đến trình bảng kế hoạch dự án sao? Đồ đâu?”
Bạch Dương đưa một chiếc USB qua, “Đều ở trong này.”
Trợ lý của Kerry cũng đưa một USB qua.
Dương Khải Vinh nhận lấy hai chiếc USB, nói: “Bây giờ tôi sẽ đi mời đồng nghiệp ViệnXã Khoa tới, các người chờ một lát.”
Khi anh ta rời phòng họp, ánh mắt vừa như cố ý vừa như vô tình liếc Kerry một cái.
Trong lòng hai người đều hiểu rõ mà không nói ra, có vẻ đang âm mưu cái gì đó.