Chương 1743
“Để bày tỏ sự chân thành, tôi tuyên bố, lương tháng này của toàn bộ nhân viên của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc sẽ được tăng gấp đôi.”
Tiền, là một thứ tốt.
Nghe thấy lời nói của Giang Nghĩa, những người vốn còn bất mãn và tỏ vẻ hoài nghĩ với Giang Nghĩa, lập tức có thiện cảm với anh gấp bội.
Lương gấp đôi! Sảng khoái!
“Chủ tịch Giang muôn năm!”
“Dưới sự lãnh đạo của chủ tịch Giang, chúng tôi sẽ tạo ra một tương lai huy hoàng hơn.
“Tất cả chúng tôi đều ủng hộ chủ tịch Giang!”
Trời đất, quả nhiên đều là người thực tế.
Chỉ cần cho đủ lợi ích, mâu thuần thù hận gì cũng đều tan thành mây khói.
Lúc đầu, Giang Hàn Phi còn lo lắng rằng Giang Nghĩa sẽ không thể khuất phục nổi những người này, dù sao nền tảng của Giang Nghĩa ở Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc cũng quá cạn.
Nhưng không ngờ rằng Giang Nghĩa vừa lên sân khấu nói vài câu, chưa đầy một phút đồng hồ khuất phục toàn bộ công nhân viên rồi, uy tín tăng lên gấp bội.
Chiêu này thật là cao tay.
Hôm nay, Giang Nghĩa chính thức trở thành chủ tịch của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, đồng thời sắp xếp cho Lâm Chí Cường, Bạch Dương và Cự Giải vào ba vị trí quan trọng nhất.
Nòng cốt của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc đã bị Giang Nghĩa kiểm soát chặt chẽ.
Vào lúc mọi người đang vui mừng hân hoan thì đột nhiên có một đoàn người bước vào từ cánh cửa lớn, ai nấy đều mặc vest, đi giày da, khí thế hung hăng.
Người đến chính là người nhà họ Đàm.
Giang Nghĩa biết răng để trở thành chủ tịch của Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, nếu chỉ có được sự chấp thuận của nội bộ là không được mà còn phải có sự chấp thuận của nhà họ Đàm.
Chính vì vậy anh mới mời gia chủ nhà họ Đàm đến tham dự buổi công bố này.
Gia chủ nhà họ Đàm – Đàm Vĩnh Thắng dẫn theo người bước vào, Giang Nghĩa lập tức mỉm cười nói: “Gia chủ Đàm, sao giờ ông mới tới? Tôi đã đợi ông rất lâu.”
Đàm Vĩnh Thắng mỉm cười đáp: “Có nhiều chuyện phải làm, chậm trễ rồi, mong phó chủ tịch Giang thứ lỗi. Ô không đúng, bây giờ nên gọi cậu là chủ tịch Giang mới đúng.
Hai người một hỏi một đáp, trông rất hòa hợp.
Nhưng bất cứ ai có con mắt tỉnh tường đều có thể nhìn ra sự nghi ngờ trong mắt của Đàm Vĩnh Thắng.
Những người khác đều dừng lại, Đàm Vĩnh Thắng bước lên sân khấu đứng cùng với Giang Nghĩa, nói với những người bên dưới: “Trước hết, cảm ơn chủ tịch Giang đã mời lão già tôi đến tham dự buổi họp tuyên bố này.”
“Sông núi sinh tài đời vấn có, lẫy lừng ai cũng một thời thôi. Tin răng mọi người đều rõ về năng lực của Giang Nghĩa, có cậu ấy thay Giang Hàn Phi đảm nhiệm chức vị chủ tịch, hợp tình hợp lý, ta rất đồng ý.
Giang Nghĩa chủ động lấy chiếc nhấn kia ra, lớn tiếng nói: “Chiếc nhân này là nhấn của nhà họ Đàm, chỉ có nhận được sự đồng ý của gia chủ nhà họ Đàm mới có thể có được. Tôi có thể có được chiếc nhãn này là vinh hạnh của tôi. Giang Nghĩa tôi xin thề sẽ dân dắt Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc đến vinh quang, tiếp tục tỏa sáng cho nhà họ Đàm! “
Lời này có chút quỳ gối li3m chân rồi.