Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2080

Sắc trời sẩm tối, trong tập đoàn Hoa Thượng, phòng chủ tịch.

Hai anh em Thân Lâm và Thân Hào ngồi đối mặt với nhau, ở giữa bày một khay trà, môi người cầm một điếu thuốc lá, im lặng không nói.

Dựa vào tin tình báo giám sát, xế chiều hôm nay, Tê Dương dám chạy đến y quán Nhân Trị tìm gặp Giang Nghĩa, hơn nữa hai người ở chung một chỗ khá lâu.

Hai gã đàn ông vào trong một phòng kín, muốn làm gì?

Thân Lâm tràn đầy lo lăng.

Thân Hào nói: “Em đã nói rồi mà? Nên giết tên khốn kiếp Tê Dương sớm đi, lúc chiều nên lái xe đầm chết con rùa con đó! Giờ thì hay rồi, con hàng đó chạy đến chỗ Giang Nghĩa tiết lộ hết toàn bộ bí mật của chúng ta.

Thân Lâm xua tay: “Đừng nghĩ mọi việc theo chiều hướng xấu. Nếu ông ta thật sự tiết lộ bí mật của chúng ta cho Giang Nghĩa, em nghĩ lúc này chúng ta vẫn ngồi yên ổn ở đây sao? Hơn nữa, người cho Tê Dương hy vọng sống sót nhiều nhất là chúng ta, ông ta đầu ngu đến mức tách khỏi chúng ta ngay lúc này?”

Thân Hào không kìm được, nói: “Không mật báo thì tìm Giang Nghĩa làm gì? Trước đến nay bọn họ chưa từng có giao thiệp G1 Thân Liệt nghĩ một lúc rồi suy đoán: “Em đừng quên, thần phận của Giang Nghĩa là bác sĩ, hơn nữa còn là thần y. Nếu anh đoán không nhầm, ông ta tìm Giang Nghĩa để chữa bệnh.

“Tìm Giang Nghĩa để chữa bệnh?” Thân Hào vui vẻ phì cười: “Ông ta tưởng Giang Nghĩa là ai? Đại La Kim Tiên à?”

“Đúng vậy, anh thừa nhận y thuật của Giang Nghĩa khá xuất sắc. Trước đây, do anh xem thường y thuật của anh ta mới dẫn đến việc Giang Nghĩa và Nguyễn Bình Phàm liên minh.

“Nhưng vấn đề hiện tại đã khác.”

“Dù Giang Nghĩa có giỏi giang hơn nữa cũng không thể chữa được căn bệnh của Tê Dương. Không có nhóm hàng kia, chẳng một ai chữa khỏi được. Hơn nữa, đừng nói là không có hàng, dù có hàng trong tay, nó cũng chỉ ngăn chặn bệnh tình thôi.

Nếu muốn chữa khỏi tận gốc, đúng là câu chuyện viển vông.”

Nếu chữa dễ dàng như vậy thì tập đoàn Hoa Thượng không thể chỉ trong mười tháng ngắn ngủi đã hoàn toàn xâm chiếm quận Giang Nam.

Thân Liệt nói: “Điều đó anh biết em biết, nhưng Tề Dương không biết. Hơn nữa cho dù ông ta biết thì đối với một kẻ hấp hối sắp xuống lỗ vấn sẽ ôm ảo tưởng không thực tế, mong rằng một phần mười nghìn khả năng sẽ chữa khỏi?”

Thân Liệt khựng lại một chút rồi nói tiếp: “Có lẽ bây giờ Tê Dương đã quá tuyệt vọng rồi. Hiện tại tình trạng ông ta không cách nào chữa được, thậm chí muốn kéo anh em chúng ta chịu tội theo!”

“Cho nên, chúng ta phải ra tay trước khi ông ta hành động! Hơn nữa, cố hết sức tạo một sự cố ngoài ý muốn, tránh người khác cảm thấy sợ hãi.”

Nghe thế, Thân Hào cười ha hả: “Nên làm vậy từ sớm! Anh cả cứ yên tâm, ngay bây giờ em sẽ tìm người giết tên khốn kiếp kia.”

Nói đoạn, Thân Hào quay người đi, dáng vẻ phấn chấn cực độ. Gần đây anh ta gặp rất nhiều khó khăn, vốn muốn tìm người để trút giận một chút, giờ thì hay rồi, Tề Dương tự dâng mình đến cửa.

Chỉ cần khiến ông ta gặp sự cố ngoài ý muốn, để cái chết của Tề Dương không kỳ lạ, quá dễ!

Sau khi rời khỏi văn phòng chủ tịch, Thân Hào lập tức gọi điện cho quản gia: “Giúp tôi giết một người, Tê Dương. Nhớ phải ngụy trang thành tai nạn, khi những người khác hỏi chúng ta cũng dễ viện cớ, tránh tạo khủng hoảng trên diện rộng.”

Quản gia lên tiếng đồng ý: “Không thành _< vấn đề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK