Chương 1848
Nói vậy là không sai, nhưng phải làm sao đây?
Suy nghĩ một lát, Giang Nghĩa đứng dậy nói: “Ma Kết cậu ta còn ở đạo trường luyện ngục không?”
“Còn.
Bi Giang Nghĩa trực tiếp rời đi.
Bạch Dương hơi ngẩng đầu lên, nhìn bóng lưng rời đi của Giang Nghĩa, lẩm bẩm một mình: “Haizz, quả nhiên là lựa chọn cực kỳ khó khăn, khó tới mức cần xin đáp án từ chỗ Ma Kết.”
Ma Kết, một trong 12 hoàng kim, bình thường không có bất cứ nhiệm vụ gì, mỗi ngày chỉ làm một việc ~ tôi luyện bản thân.
Ý nghĩa duy nhất để Ma Kết tồn tại chính là đối chiến với Giang Nghĩa.
Kiểm tra thực lực của Giang Nghĩa, đốc thúc Giang Nghĩa không thể lười biếng.
Mỗi khi Giang Nghĩa do dự không quyết, không thể quyết định phương hướng để đi thì sẽ chọn đối chiến với Ma Kết, từ trong chiến đấu thuần túy này tìm được đáp án.
Đạo trường luyện ngục, một nơi nổi tiếng nhất thủ đô, ở đây tập trung cao thủ đỉnh tiêm nhất của các môn phái của cả thủ đô.
Chiến đấu, Judo, Muay Thái, đấu vật, đo tay, taekwondo.
Chỉ cần bạn giỏi ở một kỹ năng thì có thể vào đây.
Đạo trường luyện ngục tổng cộng có mười tầng, môi tầng đều có quan khảo hạch, sau khi bạn đánh bại quan khảo hạch thì có thể lên tầng trên.
Người có thể tới tâng mười đều là cao thủ siêu cấp rất giỏi.
Ở trên này, còn có một căn phòng của thần trong truyền thuyết.
Đó là căn phòng sau khi có được sự công nhận của tất cả các cao thủ ở tầng mười mới có thể đi vào.
Căn phòng đó trước đó để trống rất lâu, vì không có bất cứ ai có thể có được sự công nhận của tất cả mọi người của tầng mười, muốn trở thành người trên người, cao thủ trong cao thủ, căn bản là chuyện không làm được.
Mãi cho tới khi có sự xuất hiện của một người – Ma Kết.
Anh ta chỉ dùng thời gian một ngày thì tầng một đánh tới tầng mười, sau đó dùng sức một người đánh bại tất cả cao thủ của tầng mười, trở thành người trên người, bước vào căn phòng của thần.
Mỗi ngày chỉ làm một việc – tôi luyện bản thân.
Người đàn ông này giống như bẩm sinh tôn tại vì chiến đấu.
Đếm khuya, 10 giờ.
Giang Nghĩa cất bước đi vào đạo trường luyện ngục, lập tức có một nhân viên phục vụ đi tới nói: “Thưa anh, anh là tới làm thẻ rèn luyện sao?”
Câu trả lời của Giang Nghĩa rất đơn giản: “Tôi muốn vào căn phòng của thần.”
Nhân viên phục vụ đánh giá trên dưới Giang Nghĩa, mỉm cười.
Mỗi ngày đều có loại người không tự lượng sức mình chạy tới, nói cái gì mà muốn đi vào căn phòng của thần, kết quả ngay cả tầng một cũng không vào được.
Nhân viên phục vụ cũng không cản, cố ý nói: “Có đấy, cầu thang ở bên đó, xin mời.”
Giang Nghĩa cởi áo khoác ra, đưa cho nhân viên phục vụ: “Giữ giúp tôi, một tiếng sau tôi sẽ tới lấy.
Một tiếng?
Nhân viên phục vụ hỏi: ‘Anh không phải muốn tới căn phòng của thần sao?”