Chương 1801
Bạch Dương lén hỏi: “Thống soái, cần tôi đi xử lý đám người Vũ Cao Phong không?”
Giang Nghĩa xua tay: “Không.”
Bạch Dương lo lắng nói: “Nếu như không xử lý Vũ Cao Phong, tối hôm nay anh ta nhất định sẽ đốt tiệm thuốc Hồng Hội, đến lúc đó…
Giang Nghĩa khẽ cười một tiếng: “Cứ để anh ta đốt.”
“Để anh ta đốt?”
“Ừ, không phá thì không xây mới được.
Mặc dù tiệm thuốc Hồng Hội là cửa tiệm lâu đời, nhưng có rất nhiều thứ cần phải thay đổi. Tôi vốn đang không biết lên tiếng như thế nào, bây giờ thì tốt rồi, có Vũ Cao Phong làm người xấu, tôi có thể tiến hành thay đổi một cách hợp lý.”
Dừng một lúc, Giang Nghĩa lại nhỏ giọng căn dặn: “Ngoài ra, giúp tôi làm một chuyện.”
Bạch Dương ghé sát tai vào miệng Giang nghĩa, sau khi nghe hết lời căn dặn của Giang Nghĩa, không nhịn được mà nở nụ cười.
“Thống soái, chiêu này của anh đúng là đủ cay độc.”
“Tôi nói rồi, chỉ cần bất động sản Cường Long dám động đến tiệm thuốc Hồng Hội, tôi sẽ nhố tận gốc bọn họ! Nói được phải làm được, nếu không làm sao có thể để người phục?”
Nói xong, Giang Nghĩa lập tức rời đi.
Sau khi Bạch Dương tiên Giang Nghĩa rời đi, lập tức đi xử lý nhiệm vụ mà Giang Nghĩa giao cho.
Bất động sản Cường Long, thiên đường có lối ông không đi, địa ngục không có cửa lại tự mình đâm đầu vào, tối hôm nay, ai là cá, ai là dao thớt còn chưa biết đâu!
Lúc chạng vạng tối.
Chủ tịch của bất động sản Cường Long-Triệu Chí Long đã uống say bí tỷ, từ trong club cao cấp đi ra.
Tay trái ôm một cô gái trẻ, tay phải kẹp một điếu thuốc lá, trong đầu chỉ nghĩ tối nay phải chơi như thế nào.
Lúc ông ta vừa mở cửa xe, đưa cô gái vào Xe, một chiếc xe van màu trắng đột nhiên lái đến, dừng phía sau ông ta.
Sau đó, cửa xe được mở ra, một bàn tay rất mạnh mẽ, có lực từ phía sau che miệng Triệu Chí Long lại, kéo ông ta vào trong xe, người còn lại ôm lấy eo Triệu Chí Long, hai người một trước một sau, trong nháy mắt đã kéo Triệu Chí Long lên xe.
Người thứ ba lập tức đóng cửa xe lại.
Cả quá trình diễn ra vô cùng nhanh, tổng thời gian khoảng hai giây.
Cuối cùng tài xế đạp ga, nghênh ngang rời đi, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Cô gái kia sau khi ngồi lên xe, vân còn ngốc nghếch ngồi đợi Triệu Chí Long lên xe, kết quả đợi mấy giây vẫn không nhìn thấy ai, nên thò đầu ra ngoài xem.
Người đâu?
Cửa xe mở, nhưng lại không thấy bóng dáng Triệu Chí Long.
Cô gái lẩm bẩm: “Mẹ nó, chơi bà đây hả?