Chương 1914
Quản gia già cười, bội phục với kế sách của Đàm Vĩnh Thắng.
“Cơ mà ông chủ, tôi vẫn không hiểu ý đồ của ông.”
“Bảo cậu chủ giả vờ đầu hàng Giang Nghĩa, tuy cậu chủ sẽ không bắt tay với Giang Nghĩa nhưng dù gì cậu chủ và Giang Nghĩa cũng đều muốn giết chúng ta, nhỡ cậu chủ lén cung cấp cho Giang Nghĩa một vài tình báo quan trọng thì chúng ta sẽ rất bị động đấy ạ.’ Đàm Vĩnh Thăng trả lời: “Tôi đã tính trước chuyện này rồi. Đành vậy thôi, không vào hang cọp sao bắt được cọp con? Lần này, tôi muốn bắt hết hai con cọp này một lần!
Bởi vậy mà tôi chấp nhận chịu một ít rủi ro.
Quản gia già nghiêm túc nhìn Đàm Vĩnh Thắng: “Ông chủ, ông thật sự định ra tay sao? Ông đã nhốt con trai ông rồi, bây giờ cũng chỉ còn hai đứa cháu trai Đàm Quốc Đống và Giang Nghĩa, nếu như bắt hết cả hai người đó thì chẳng phải ông sẽ… không có người nối dõi sao?”
Đàm Vĩnh Thăng thở dài.
“Ý trời đã vậy rồi, tôi biết làm gì đây?”
“Ta phải là người đánh bại người đời, đừng dạy người đời đánh bại taI”
“Dù là con hay cháu tôi, chỉ cần dám phản bội tôi thì tôi sẽ diệt tất. Dù tôi không có người nối dõi, dù nhà họ Đàm không có người nối nghiệp thì đã sao?”
“Sau này, cho dù tôi phải nhận con nuôi thì cũng không bao giờ giữ những kẻ khốn nạn phản bội tôi!”
Nói đến nước này, quản gia già cũng không còn gì muốn nói nữa.
Ông ta đi theo Đàm Vĩnh Thắng đã vài chục năm, thật ra ông ta cũng không nỡ lòng thấy Đàm Vĩnh Thắng không có người kế nghiệp, nhưng việc đã đến nước này, một quản gia như ông ta không thể nhúng tay được.
Đành theo ý trời vậy.
Một bên khác, Đàm Quốc Đống về nhà của mình, nét mặt đầy đắn đo suy nghĩ, ai nhìn cũng biết anh ta có tâm sự.
Mẹ anh ta, Vu Mỹ Lan đi qua hỏi: “Ơ, sao thế con? Sao mặt mũi đầy tâm sự thế kia?
Có phải lão cáo già kia lại làm khó con không?”
Đàm Quốc Đống thở dài, thú thật: “Mẹ, lần này lão cáo già kia dùng đòn sát thủ với con. Mẹ có biết ông ta muốn con làm gì không?”
“Làm gì?”
“Không thể tin được ông ta lại muốn con đầu hàng Giang Nghĩa!”
“Cái gì?” Vu Mỹ Lan sửng sốt: ‘Lão ta uống nhầm thuốc à? Sao tự dưng bảo con hợp tác với Giang Nghĩa?”
Đàm Quốc Đống cười khổ, nói: ‘Không chỉ thế đâu mẹ, mẹ có biết ông ta dùng lý do gì để bắt con đầu hàng Giang Nghĩa không? Lý do là ‘ba con bị ông ta bí mật nhốt!”
Vụ Mỹ Lan sững sờ.
Lão cáo già này lấy lui làm tiến đây mài Thật ra không ai dám đề cập đến chuyện ba bị nhốt một cách công khai, thế nhưng Đàm Vĩnh Thắng chẳng ngại ngần bất cứ điều gì, nhắc tới chuyện này ngay trước mặt Đã vậy còn sai Đàm Quốc Đống lợi dụng chuyện này để bắt tay với Giang Nghĩa.
Dĩ nhiên, xác suất Giang Nghĩa chấp nhận Đàm Quốc Đống sau khi nghe “câu chuyện”
này rất lớn.
Vụ Mỹ Lan hỏi: ‘Lão cáo già kia tính làm gì đây?”