Chương 1829
Laura giơ ngón tay cái lên: “Chiêu này thực sự quá âm hiểm, nhưng chỉ có thủ đoạn nham hiểm như vậy mới có thể khiến Giang Nghĩa hoàn toàn khuất phục. Bây giờ hắn cùng lắm chỉ có thể thanh minh thôi, giảm tổn hại tới mức thấp nhất chứ căn bản không thể lấy lại niềm tin đã mất.”
Ông ta lại nhấp một ngụm.
Lão gia Rết lau môi, hài lòng nói: “Đúng rồi, con đã sắp xếp ổn thoả ả Chung Uyển Tuyên kia chưa?”
“Ba nuôi yên tâm, con đã sắp xếp hết rồi, không có ai tìm được ả đâu.”
“Vậy thì tốt, bây giờ cách duy nhất để Giang Nghĩa lấy lại trong sạch chính là Chung Uyển Tuyên. Chỉ cần hắn ta không thể tìm được Chung Uyển Tuyên thì mọi chuyện đều năm trong tay chúng ta.”
Laura nói tiếp: “Nhưng con lo là Giang Nghĩa sẽ nghĩ ra kế sách gì mới. Hắn ta không phải loại người sẽ ngồi yên chờ chết, hơn nữa Mạc Nguyên đã nhận tội nên Giang Nghĩa có thể tranh thủ chút thời gian. Con lo là quãng thời gian này sẽ xảy ra chuyện.”
Lão gia Rết xua tay: “Hầy, lo lắng vô căn cứ. Hắn ta là thần tiên sao? Chuyện gì cũng có thể giải quyết sao? Laura, nói thật, dù có là ba thì cũng không có cách nào giải quyết được chuyện lần này.”
Hình như quả thật là thế.
Laura từng nghĩ tới vô số kế sách nhưng đều không có tác dụng.
Chỉ có hai cách giải quyết.
Một là bọn họ chủ động đứng ra nhận tội. Hai là Chung Uyển Tuyên khai hết mọi chuyện.
Nhưng cả hai cách này đều không khả thi.
Bọn Laura chắc chắn sẽ không chủ động đứng ra nhận tội, còn Chung Uyển Tuyên đã bị khống chế chặt chẽ, căn bản không thể bị tìm thấy nên cách thứ hai cũng kẹt cứng.
Trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, còn có cách nào khác chứ?
Nghĩ không ra.
Ít nhất là bản thân cô ta nghĩ không ra, lão gia Rết cũng bất lực.
Nếu trong tình huống cực đoan như vậy mà Giang Nghĩa vẫn có thể chuyển bại thành thắng thì Laura thật sự tâm phục khẩu phục.
Tiếc là Giang Nghĩa không có cơ hội này rồi.
Cô ta lại rót đầy rượu cho lão gia Rết.
Laura nói: “Ba nuôi, con còn muốn nói một chuyện, đại ca…xuất viện rồi.”
Nụ cười trên mặt lão gia Rết dần nhạt đi, ông ta thở dài một hơi: “Thằng cả ốm yếu, hiếm lắm mới được xuất viện. Nếu đã xuất viện rồi thì sắp xếp một dịp, cả nhà chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm. Từ sau khi Weiss đi thì cái nhà này chẳng còn giống gia đình nữa.”
Laura gật đầu: “Vâng, quay về con sẽ sắp xếp.
Cuối cùng cả nhà họ mới có thể ngồi ăn cùng nhau, kẻ thù Giang Nghĩa cũng bị quả báo, lâu lắm tâm trạng u uất của Laura mới được giải toả.
Phía bên kia.
Giang Nghĩa ngồi xe Bạch Dương đi đến tiệm thuốc Văn Tinh, đây là địa bàn của bác sĩ ngoại quốc Socrates.
Lần trước, lúc Giang Nghĩa đến là đi cùng Mạc Nguyên, vạch trần chiêu trò của Socrates, đánh ông ta một trận.
Hôn nay lại đến đây, cảnh tượng mà Giang Nghĩa nhìn thấy hoàn toàn khác với trước đây.