๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Trong lòng Ninh Thanh mềm nhũn: “Hóa ra là thế, ta hiểu lầm ngươi rồi, nhưng trạng thái của ngươi hình như bị chữ Thương ảnh hưởng.” “Ta dập đầu với ngươi!” Hứa Ứng cúi người đi tới nói. Ninh Thanh vội vàng đỡ lấy y nói: “Sao phải làm thế...” “Rầm!” Hứa Ứng lên gối húc thẳng vào dưới bụng hắn, thân thể Ninh Thanh công tử cong như con tôm lược, hai mắt trợn tròn như muốn lồi ra khỏi hốc mắt. “Rầm rầm rầm rầm!” Hứa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.