๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Hứa Ứng nghĩ nghĩ một lúc, nói: "Thiên ca, Ngộ Không đạo nhân xưa đâu bằng nay, tu vi của hắn sâu không lường được. Ngươi khoác lác trước mặt bọn ta còn được, đến trước mặt hắn thì phải rộng rãi một chút, miễn cho ăn thiệt thòi." Quả Chuông vội vàng nói: "Đó không phải nhát gan, mà là rộng rãi, lòng dạ rộng lớn, không tính toán với hắn." Hứa Ứng liên tục gật đầu: "Đúng là đạo lý này." Chó mực cười lạnh nói: "Bại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.