Y cứ cảm thấy tốc độ của Ngoan Thất càng ngày càng chậm, lần này quay đầu lại mới thấy Kim Bất Di đang mổ đuôi Ngoan Thất ăn. Con rắn vừa đi vừa chảy máu, đương nhiên tốc độ không nhanh. Kim Bất Di nâng đôi mắt già vẩn đục nói: “Ta cứ tưởng giun, còn đang thấy lạ, sao cứ ăn một khúc lại mọc ra một khúc.” Ngoan Thất nhịn đau nói: “Kim gia, đó là đuôi của kẻ hèn này. Vừa rồi bị ngươi mổ đứt mất một khúc, kẻ hèn này phát động hoạt tính...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.