๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Hứa Ứng vui vẻ không gì sánh được, quên bẵng cái thùng trong tay, giang hai tay ôm chặt lấy thanh niên ba chân kia, cười ha hả nói: “Kim gia, cuối cùng cũng được gặp ngươi rồi.” Vốn dĩ Kim Bất Di còn hơi thận trọng, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp, khiến vị Đế Tử này vứt bỏ cả thận trọng, cười nói: “Tiểu chủ nhân A Ứng!” Đây mới là chuyện đáng buồn. Hắn biết mình sẽ không thể trở lại như xưa! Nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.