Ánh mắt của Hứa Ứng rơi vào thôn trấn nho nhỏ nằm dưới sườn núi kia, ánh mắt trở nên kỳ dị , nói, "Không ngờ Đế Quân cũng đến từ một trấn nhỏ như ta." Huyền Thiên Đô trầm mặc một lát, nói: "Ngươi chỉ là tới giết ta, hẳn là sẽ không giận chó đánh mèo những người vô tội đấy chứ?" Hứa Ứng lắc đầu: "Ngươi chết một lần không thể giải mối hận trong lòng ta, chết hai lần cũng không được. Nhưng ta sẽ không vì vậy mà giận chó đánh mèo những người khác."...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.