๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Phía trước, Kim Bất Di đã chờ ở đó từ lâu. “A Ứng, ta biết sau khi phục sinh Yêu Tổ ngươi sẽ rời khỏi Tổ Đình Yêu Tộc, vì vậy ta chờ ở đây. Ngươi muốn đi xa, ta nhất định phải đưa tiễn.” Kim Bất Di cầm theo hai vò rượu, cười nói: “Lần này từ biệt, đường xá xa xôi, chẳng biết lúc nào mới gặp lại, nhưng núi sông cũng có tận cùng, thể nào cũng có ngày gặp nhau.” Quả Chuông bay ra từ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.