๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑ “Quả nhiên ta trúng tà rồi! Nhưng chư phật trong thời cổ đại trông đâu có ác, nhưng vì sao bọn họ lại nhốt ta? Hứa Ứng mới nghĩ tới đây, đột nhiên trên đỉnh Tu Di sơn trước mặt y, hào quang trên người chư phật tắt ngóm, chỉ trong chớp mắt toàn thân hư thối. Tiếp đó đỉnh núi Tu Di sơn như bị thứ gì cắt đi. Trong động thiên trên đỉnh núi, chư phật dồn dập rơi xuống! Tu Di sơn và chư phật đều bị bóng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.